THƠ NGUYỄN THANH HẢO – ĐÀ LẠT 09-04-2012 minhhien
Anh Danghuuhung giới thiệu những bài thơ trăn trở làng mền của eng Nguyễn thanh Hảo, bút danh:Từ Kế Điền-địa chỉ :Thanh Ngân,phường 12 Thái Phiên Đà lạt.
phone:01645650880-Gửi đến Web langkemon.
Rưng Rưng-
_________
Quê chừ dần vắng bóng tre
Con đường nay vắng tiếng ve gọi buồn
Hạ về chỉ có nắng suông
Còn mô bóng rợp,bên đường à ơi.
Nhà cao tường kín chân trời
Bê tông hóa-muốn đổi đời làng quê.
******
Tôi về thăm lại cảnh xưa
Trãi bao bão tố,nắng mưa kiếp người.
Ngỡ ngàng trống trãi-quê ơi??
Rưng rưng khoảng lặng.Đợi người xa quê.
******************************
2_-GIỌNG NÓI ĐỒNG HƯƠNG
Ai xa quê lạc giọng?
Tôi vẫn hoài giọng quê.
Đắm sâu cung bậc lặng.
Huế rặc:”dạ-đúng rồi”
Đời thay hình,đổi sắc,
Âm vang,lại hóa trầm
Lạc dòng,tôi xa xứ.
Giữ hoài,giọng tình thâm.
Rõ rằng: nghe giọng nói,
Mình nhận ra “đồng hương”?
Ôm nhàu mà thương cảm.
Giọng Huế của người mình
Giọng Huế yêu thương.
Phản hồi (9)
thaonguyen
Tháng Tư 10th, 2012 lúc 06:44ĐÀO SẦU TƯƠNG TƯ
( tặng Thanh Hảo )
Đã nghe tiếng THẢO HANH đất Kế
Dân Nguyễn Thanh dáng dấp … ăng-lê !
Tự ví mình như CÂY CỎ mùa hè
Hong KHÔ trong nắng cho ve gọi sầu…
Nay sao lại … KẾ ĐIỀN nghe lạ
Tự ví mình như RUỘNG cả, ĐỒNG sâu ?
Xuân sang lúa trổ xanh mầu
Hè về lúa chín chúc câu no lành …
Xứ HOA ĐÀO chiều nay trở lạnh
Hồ Xuân Hương lấp lánh hơi sương
Người đi như thể … tơ vương
Thông xanh hai dãy bên đường níu chân !
Nhớ quê mình SẦU ĐÂU tím trắng
Người đi xa mang nặng lòng quê
Đi mô rồi cũng nhớ về
Làng xưa quê cũ chẳng hề phôi pha …
hotadien
Tháng Tư 10th, 2012 lúc 13:43Thơ NGUYỄN THANH HẢO viết tặng HỒ TÁ DIỄN sau một lần gặp gỡ nhân dịp về làng dự lễ khánh thành đình làng . Sau đó mỗi người mỗi ngã mà không có lời chia tay :
NHỚ BẠN
Tôi vào nhà thăm Diễn
Bỗng nghe báo đi rồi
Bàn chân tôi quay gót
Lạnh lùng gió nhẹ trôi
Ngập ngừng trong mưa rơi
Tôi chạnh lòng rả bước
Bạn đi không báo trước
Tôi trở về quạnh hiu
Xóm Rú in trong chiều
Mưa ngoài trời mờ mịt
Từng hạt sầu tí tách
Rơi vào hồn cô đơn
Giá buốt lùa từng cơn
Tim buồn từng cơn buốt
Dầm dề mưa não ruột
Lê thê chiều quê hương
Dàn hiên từng giọt vương
Lòng tôi rưng rưng giọt
Nghe bao điều cay xót
Thấm qua dòng suy tư
Thương một thửa vô tư
Ngày còn xanh tóc rối
Thương bao điều nông nổi
Khiến mắt nhoà cay cay
Nguyễn Thanh Hảo ( bút danh Từ Kế Điền ) viết tặng ‘
Thái Phiên – Đà lạt – Lâm Đồng . 10-4-2012
Bé Lành
Tháng Tư 10th, 2012 lúc 16:19Chú Hiền ơi video họ Hoàng Ngọc chú hỏi con.
http://www.youtube.com/watch?v=S8-LxjS0_uY&feature=email
Nguyen Thanh Hao
Tháng Chín 18th, 2012 lúc 19:47Bài thơ: Bến sông QUÊ.
&
Kế Môn xa ngái vùng biệt xứ
Thuở khai sơ, cát bỏng rát bãi bồi
Những trưa hè xao xác gió lào phơi
Qua triền rú nồng thơm mùi rạ ủ…
Sông Ô Lâu, chiều lặng lờ sóng nhỏ
Ca nô về từ phía cửa Thuận An
Chạng vạng rồi, ngoài ấy – đường Quan
Còn nguyên đó dáng ai chờ thấp thỏm…
Từ dạo xa quê sông có còn thơ mộng?!
Soi bóng mây chiều, ráng đỏ phía Trường Sơn.
Những cụm tre già đơn độc, tủi buồn
Nghiêng trong gió xạc xào vàng sắc lá
Dòng sông quê già nua theo bão tố
Những mùa qua lũ lụt xóa bãi bồi
Và con đò ngày ấy đã xa tôi
Xa vĩnh viễn bởi người chèo đã khuất
Sông mãi là sông bờ trong-bờ đục
Sóng vẫn mêng mang theo lúc triều lên
Đời loạn ly lạc xứ, bỏ rơi em
Đành trôi dạt ngút ngàn xa bến củ…
Sông hỡi,Ô Lâu! Đâu người nhắn nhủ
Để ai đi nhớ cội, lại quay về
Như con đò, luôn đậu Bến Sông Quê.
Thanh Hảo
NGUYEN THANH HAO
Tháng Chín 18th, 2012 lúc 19:58Bài thơ:
Huế ơi!
Ai về Bến Ngự chiều ni rứa!?
Cho gởi trong thơ một điệu hò
Ngự Viên xóm cũ giờ lên phố
Gia Hội còn đây, em ở mô…?
***
…Hội ngộ , hỏi han bạn cố tri
Rằng Huế bây giờ có khác chi ! ?…
Núi Bân vừa dựng Đài Đại Đế*
Ước đươc thăm ngay kẻo lỡ thì…
***
Thong thả ngược đồi Đàn Nam Giao
Rừng cây xanh mát, gió rì rào
Hồn người xưa ấy, về đâu nhỉ…?
Lòng người đến viếng chợt nao nao
***
…Ngược lối, xuôi dòng tiện ghé qua
Đây chùa Thiên Mụ, bến Đông Ba
Hương Giang vẫn mãi xanh màu ngọc
Đập Đá ai về vọng khúc ca!…
***
Qua bến bờ tê, là Vĩ Dạ
Đò chưa cập bến dạ bồi hồi
Em gái khuyên,- Răng không đến đó..
Ngâm khúc thơ hay của một Người…
***
Phải rồi, nơi ấy Hàn Thư Sinh
Một sớm mai xưa đã tự tình
Ôm mộng liêu trai rời Thôn Vĩ
Gởi hồn theo nắng – gió lung linh…
***
Chưa hẳn chồn chân,chưa mõi gối
Còn ham cảnh sắc chốn Đế Kinh
Hướng mắt trông về khu Thành Nội
Khổ lắm ngày xưa, cảnh dân tình…?
***
Đã hẹn em rồi, sẽ đến chơi
Rằng bởi thơ hay – Hay bởi Người
Có lẽ – Em cười, “Ừ tất cả!”
Cảnh tình lay động trái tim tôi
***
…Huế ơi! Cảnh đẹp tình nồng đượm
Xa lắm, tha hương mãi nhớ về
Có dịp qui hương,thăm bằng khắp
Huế mình đâu chỉ có mình mê.
Thanh hảo
* Tượng Đài Nguyễn Huệ – Đại Đế Quang Trung –Tọa lạc tại núi Bân- T P Huế khánh thành vào tháng 01 năm 2010
Nguyễn Thanh Hảo
Tháng Năm 1st, 2013 lúc 18:56Thơ dự thi :
Cuộc thi viết văn năm 2013.
Làng Kế Môn.
Kính gửi :Anh Đặng Minh Hiền.
Hồn Quê Cũ
Nhà thơ :Thanh Hảo
…&…
Nắng vàng như rạ phơi bờ đê
Tu hú gọi trưa, nhộn nhịp Hè
Xóm RÚ- giờ đây người tấp nập
Mùa vụ xôn xao, lối đi về…
***
Mùa khế năm nào, tôi ra đi
Trái trĩu chùm cao, đợi ai ri!?
Có mùa Sim mọng ,- mờ doi cát…
Rưng rức mùa qua,lỡ hẹn thề! …
***
Thương mãi Móc, Mao chốn quê nhà
Mấy mùa mưa bão vẫn ra hoa
Cho tôi vị ngọt lành dân dã
Đậm sắc hương quê ,khó nhạt nhòa…
***
Chiều lặng mơ màng trong khói sương
Đường quê im ắng, đến lạ thường!..?
Ngạt ngào hương lúa lùa qua xóm
Ấm áp hồn quê ,bao vấn vương…
***
Nhớ lắm quê nghèo,về thăm lại,.
Đâu ngờ làng, xóm đã khác xa…
Đón tôi thiếu những mùa hoa trái
Vắng hẳn người xưa, chốn ruột rà.
***
Hụt hẫn tôi tìm tôi, nào thấy?
Hồn cứ lang thang chạy khắp làng
Đêm buồn, mơ ngủ, tôi mộng mị
Cứ ngỡ mình đang ở đảo hoang.!
Thảo Hanh.
( Kính tặng những người con làng Kế Môn xa xứ )
Nguyễn Thanh Hảo
Tháng Năm 1st, 2013 lúc 19:16Tìm Gợi Chút Cố Hương !
Thanh Hảo.
***
Nhớ thuở nào, còn chập chững thơ ngây…
Trên đường quê, giữa mùa vàng thơm nắng
Đã hiểu chi mô, ngọt ngào- cay đắng!?…
Chỉ biết rong chơi, theo gió mơ màng.
***
…Rồi xa quê, ta qua bao thị thành.
Quen phố xá. Quên ruộng đồng lam lũ
Sống gượng vui trong men tàn, bù khú…
Giữa chợ đời,may rủi tháng ngày trôi.
***
Chuốc đắng cay, mới hiểu vị ngậm ngùi
Mới thương hết bao ngày qua quên lãng!…
Chợt tỉnh cơn mơ, biết mình loạng choạng.
Ngoảnh mặt trông về, tìm gợi chút cố hương!
(Thảo Hanh.)
Nguyễn Thanh Hảo
Tháng Năm 5th, 2013 lúc 17:33LỜI MỞ ĐẦU.
Qua quá trình theo dõi trang mạng Làng Kế Môn.com.Tôi rất vui, vì dù sao đây cũng là nơi tạo cho mọi công dân của làng có thêm tiếng nói và là nơi giao lưu giữa những người con làng Kế Môn xa xứ.Đây cũng có thể là diễn đàn giúp mọi người trong làng,ngoài lang ,trong nước,ngoài nước cùng tham gia trao đổi học tập, thảo luận ,nghiên cứu.Thông qua đó, mọi người được gặp gỡ dù chỉ là trang mạng. Đặc biệt nhờ đó mà nhiều người ,gần đây đã có thể tìm lại được gốc tích,cội nguồn thật cảm động,đáng ghi nhận.Công lao của những người như anh Đặng Minh Hiền,(người đã mạnh dạnlập nên trang mạng,) rồi có anh Nguyễn thanh Mạo giỏi làm thơ,anh Đạng Hữu Hùng nhiếp ảnh gia ,anh Hồ Tá Diễn ,anh Nuyễn Banh v.v…,cùng bao nhiêu người khác nữa mà tôi thấy cần phải trân trọng, nhưng rất tiếc trong trang viết này ,tôi chưa nêu được tên …do điều kiện này nọ,Kính mong quý vị thư lỗi.!…
Gầnđây,Trên trang mạng của làng mền có vụ bàn về văn hóa,có thể nói tôi rất tâm đắc, nhất là vấn đề :Văn hóa cội nguồn.Nhưng tôi thiết nghĩ vấn đề này lớn,rộng,cao sâu khó có thể một sớm, một chiều mà làm được.Nó đòi hỏi chúng ta phải bỏ nhiều thời gian,công sức,tiền của,và đặc biệt không thể thiếu cái tâm đối với làng.Để có thể sưu tầm,nghiên cứu tra cứu,tìm tòi,hình ảnh minh họa,phát thảo nội dung của làng và con người của làng xưa và nay.v.v…Tôi có xem một số bài như :<Đặc ngữ của làng,hay món ăn canh Hến lặt,hoặc bài thơ rất hay của tác giả Thảo Dân(Nguyễn thanh Mạo).Làm cho tôi thèm ,thương,và nhớ làng quá đỗi.Rồi vụ (Vũ điệu Lộn Gươm :”Lon Guom “Dance) .Hãy cho phép tôi- riêng tôi được gọi như vậy, vì xưa nay làng mền ai mà chả gọi là Lộn Gươm, chứ gọi bàng hai chữ :Múa Gươm, hay là gì gì đó nữa, thì chưa nghe có!?…nước ngoài họ có Múa Gươm nhưng họ múa gươm đơn lẽ do có từ này(to twirl one’s sword) Hoặc Múa gươm ,múa Roi đi Quyền ở Bình Định –Phú Yên .?!Còn múa Nón Lá(Hat made of latanier leaves dance) không ai dám gọi là vũ điệu nón lá cả.Rồi múa Gậy(to twirl one’s stick) họ quay vòng bằng một chiết gậy,cũng giống như của mình,nhưng của mình gậy có chạm hình,đầu rồng và sơn son thếp vàng hẵn hoi,đâu lẫn được. rồi múa quạt(fan dance),múa Đèn cầy(Candle dance).múa Đèn lồng(Lantern dance)và chữ Gươm(sword)không thể nối với chữ Lộn(mixed:trộn lẫn,hay chữ confused:lẫn lộn)được. Trong tiếng Anhchưa tìm thấy chữ Lộn-lộn qua, lộn lại.Thôi đành dùng chữ không dấu của tiếng Việt nguyên bản:LON GUOM-kết hợp với chữ Tây :Dance dịch theo Hán NgữVũ Điệu.thành chữ:” LON GUOM” DANCE .tam dịch là VŨ ĐIỆU LỘN GƯƠM vậy!’..
Có gì sai quấy kính mong quý vị tha thứ ,và chỉ giáo cho.Tôi xin chân thành cám ơn! Nhân đây cho phép tôi mạo muội gủi lên mạng đến với quý vị-Dân mạng bài thơ và bài vè vui vui về chủ đề LỘN GƯƠM mà tôi đã “cả gan”đặt cho tên mới mà lâu nay chỉ dám đặt cho riêng mình với tưa đề: VŨ ĐIỆU LỘN GƯƠM. Nghe thật vương giả ,quý phái, và bác học quá phải không quý vị.!Còn như anh Hùng có nói Múa Lộn Gươm, đúng là như vậy, nhưng do tập tục làng mình nói riêng và nhiều nơi nữa nói chung người ta thường đơn giản trong cách nói ,giản dị quá hóa cộc lốc, thiếu chủ thể(chủ ngữ) trong cách nói mang tính dân dã,lâu ngày nghe mãi thành quen,ví dụ:(o nớ đi mô rứa.)thành :”Đi mô rứa…”Thì múa Lộn Gươm thành Lộn Gươm cho gọn mà khi nghe chỉ có người làng mình hoặc người nào đó có dịp xem LỘN GƯƠM rồi,mới hiểu như thế nào mà thôi .Đúng -Ông Cha mình quả nhiên rất thâm thúy,đây chính là Mật ngữ,để người ngoài có nghe rồi ,mà chẳng biết chi mô!…hi,hihi thật quá đã .Đây là nét độc đáo cả về Tên gọi lẫn Vũ khúc – Vũ Điệu của nó ,mà Người xưa (Riêng Làng Kế Môn) Ông Cha đã để lại cho đời sau Di Sản Văn Hóa độc nhất vô nhị!!!…Cần được bảo tồn và phát huy ….Đừng thêm chữ Múa ,lỡ lộ mần răng!-Phải khôn eng!?…Làng khác có nữa, bản quyền mất răng!?(đây cũng là cách nói ngắn-cộc lốc đó anh.).Mong Anh thông cảm, xin cảm ơn!
Bài thơ : Vũ Điệu LỘN GƯƠM .
Vũ công mười một vị thôi *
Ông Cai đứng trước, thành người chỉ huy**
Một đoàn áo mão uy nghi
Từ ngoài cổng, bước vào đi vòng tròn
Khoan thai,tay cầm đèn lồng
Chân đi hài tía, thắt lưng dải điều…
Khăn đóng thẩm, áo dài thêu
Quần lụa trắng, nhịp bước đều,nghiêm trang.
Vòng qua Mẹ ***để nhận nhang
Quy về hai hàng, quỳ lạy Gia tiên
Khẩn cầu Đất Nước bình yên
Nhà nhà no ấm, vẹn nguyên tình người!
Ba lạy nữa,lên đường nhận kiếm.
Gươm: Cha***trao, giữ trọn Đất này!
Thủy chung , son sắc từ rày…
Ngẫng cao đầu bước,thẳng ngay hai hàng.
Chỉnh tề Cai Đội,chửng chàng
Khấn lạy lần nữa,lên đàng xông pha
Hiệu đèn :Long mốt:Điểm qua
Cũng như: Điểm số quân-mà…đó thôi…
Tiếp theo Long hai Nhịp đôi
TRỐNG DỤC liên hồi, quân thúc nhịp ba
Rộn ràng kèn thổi-thay loa
Nhạc điệu:”Bài chiến”tiến ra trận tiềng.
Gươm ôm chặc – Quyết xong lên…
Tam xà- Tứ trụ, nào quên LỘN vòng…
(Đấy chính xác chữ :LỘN GƯƠM)
Chứ đâu thể :MÚA-lẽ thường –xưa nay.
Khi Quân -Tướng, Hăng say”chiến đấu”.
Nhã nhạc vang –Nung nấu-chí bền
Hồn: TỔ- TỘC- với GIA TIÊN.
Theo đoàn Quân trận –Ra miền Oai linh!
Nhịp nhanh ,lúp xúp: Hùng Binh.
Như đang phi ngựa, xông lên diệt thù!
Tiếp sau nữa, Quân vu hồi trận…
Thanh thản đi,vòng xoắn rã rời
Như là Tướng nghỉ, lính ngơi…
Thành công ,thắng trận-Nhất thời tạm yên…
Nhạc họa: Trổi điệu :”Cung nghinh”****
Đón đoàn Quân Trận Chiến Chinh vừa về…
Khải hoàn: “Xuân Nữ..hò ,vè…”
Thêm niềm khoan khoái, đê mê lòng người!?…
Làng :KẾ MÔN của tôi ơi!
Lễ nghi-Đình Đám ,muôn đời-Nghiêm trang!
Mỗi năm luôn có Hội Làng.
LỘN GƯƠM:Không thể các làng có đâu?!
Văn Hóa- Gốc rể -Bền- Sâu.
Để ai xa xứ ,nhớ câu: CỘI NGUỒN !
Thanh Hảo (24 tháng3 năm Qúy Tỵ)
Chú thích:
(*)-số vũ công theo tôi có thể là 11,13,15,17,19…số lẻ.Miễn sao trừ chỉ huy- Cai đôi ra còn chẵn số ,để khi dàn ra hai hàng song cân.
(**) -Cai đội Lộn Gươm:Người chỉ huy.hai tay cầm hai cây đèn cầy to,có thắt dải vải màu đỏ gọi là dải điều ,thắp sáng dùng để ra hiệu lệnh.
(***)Tôi tự ý đặt thêm ,vì người đưa nhang-Người trao gươm, chẳng lẽ hai vị này chỉ có vai trò chừng đó ,không có ý nghĩa sâu sa (thâm ý )gì nữa hay sao?!…Nên tôi mạo muội hiểu ngầm Người xưa có ý CHA (Lạc Long Quân).Trao gươm báu…. MẸ(Âu cơ).đưa nén nhang để tỏ sự hiếu trung…Hai vị này trang phục cũng phải thể hiện như ý trên cho phù hợp.Sau khi trao nhang và gươm xong, họ cầm đèn cầy thắp sẳn để khi Lính- Đội nào đèn bị tắt khi vòng qua, họ thắp giúp, cho được sáng lại.Tránh đèn tắt, mất uy nghiêm.Cũng như cha mẹ chong đèn đứng đợi, hình bóng những người con đi xa, mong ngày hoàn mãn trở về.sum họp….
(****)Đây là những bài nhạc cổ nằm trong hệ thống’ Nhã nhạc Cung Đình Huế ‘gồm Các bài như: Cung nghinh, Đăng Đàn, Xuân nữ ,Lưu thủy ,Kim tiền, bài Kèn Chiến v.v…và còn rất,rất nhiều bài khác nữa.
-Còn vấn đề trang phục (Y Trang). Trong thơ, tôi hơi cường điệu một chút, cho thêm phần thi vị.Vấn đề này thì tùy, song không thê thiếu khăn đen(khăn Đóng),áo dài(màu đen), quần trắng.đi giày,thắt lưng bằng một dải vải màu đỏ-Điều -dài thỏng xuống như đai võ sĩ dùng để giắt(dắt) Gươm vào. để khi nhảy, trên -tay cầm, phía dưới đai giử lại ,Gươm sẽ không rơi, quẹt, va, vướng…ảnh hưởng đến vũ điệu của toàn đội. Sau đây cho phép tôi làm ‘Văn nghệ’,một chút, xin hiến đến quí vị một bài vè vui, mong,quí vị có gì vui hãy tham gia để thêm phần’Văn… Nghệ’.
Nguyễn Thanh Hảo
Tháng Năm 8th, 2013 lúc 20:37Bài Thơ : Không Ngờ ! ( NGƯỜI VIẾT NGUYỄN THANH HẢO. ĐÀ LẠT )
Trong quá trình xem trang mạng Làng Kế Môn .Tôi đã phát hiện một số bài viết của tôi không ngờ có những sự sai sót về câu chữ ,dụng ý, cũng như lỗi chính tả. Đặc biệt những bài ấy đã có sự nhầm lẫn nguồn và tên hội đồng hương của người viết ( Tôi đâu phải người của Hội đồng hương 52 .?! Tôi viết những bài này gởi vào trang mạng Làng Kế Môn. Và tôi đang sống và sinh hoạt tại Hội đồng hương Làng Kế Môn ở Đà Lạt.?!).Thật không ngờ ?!.Vậy tôi Kính mong chủ trang mạng Anh Đặng Minh Hiền nên xem xét lại.Nhân đây tôi cũng xin gởi nguyên bản toàn bộ những bài của tôi đã gởi cho trang mạng Làng Kế Môn.com .Rất mong Anh Hiền xem xét đối chứng và cố gắng giúp Hảo đính chính lại.Tôi xin cám ơn !
HẠ SUÔNG
Quê giờ dần vắng bóng tre
Con đường nay, vắng tiếng ve gợi buồn !
Hạ về chỉ có nắng suông
Còn đâu bóng rợp bên đường à -ơi .
Nhà cao tường kín choáng rồi
“Bê tông hóa”, muốn đổi đời làng quê…
***
…Tôi về thăm lại cảnh xưa
Trải bao bão lũ,nắng mưa của đời
Ngỡ ngàng trống trãi – Quê ơi!
Rưng rưng khoảng vắng đợi người xa quê.
Từ Kế Điền
Bài Thơ: Giọng Nói Đồng Hương
Ai xa quê lạc giọng
Tôi vẫn hoài giọng tôi
Trầm sâu cung bậc nớ
Huế rặc- Dạ! đúng rồi…
***
Giọng đôi khi muốn sửa
Day dứt lòng khôn nguôi
Huế ơi! Răng lạ rứa?!…
Pha thêm chi – mệt lời
***
Đời thay hình, đổi sắc
Giọng âm vang bổng,trầm
Sống khiếp người xa xứ
Giữ giọng – giữ tình thâm!?
***
…Đôi khi nghe giọng nói
Ta nhận ra đồng hương
Ôm vào lòng quê cũ,…
Ôi giọng Huế thân thương.!
Thanh Hảo
Bài thơ: Bến Sông QUÊ.
Kế Môn xa ngái vùng biệt xứ
Thuở khai sơ, cát bỏng rát bãi bồi
Những trưa hè xao xác gió lào phơi
Qua truông rú nồng thơm mùi rạ ủ…
Sông Ô Lâu, chiều lặng lờ sóng nhỏ
Ca nô về từ phía cửa Thuận An
Chạng vạng rồi, ngoài ấy – đường Quan
Còn nguyên đó dáng ai chờ thấp thỏm…
Từ dạo xa quê sông có còn thơ mộng?!
Soi bóng mây chiều, ráng đỏ phía Trường Sơn.
Những cụm tre già đơn độc, tủi buồn
Nghiêng trong gió xạc xào vàng sắc lá
Dòng sông quê già nua theo bão tố
Những mùa qua lũ lụt xóa bãi bồi
Và con đò ngày ấy đã xa tôi
Xa vĩnh viễn bởi người chèo đã khuất
Sông mãi là sông bờ trong-bờ đục
Sóng vẫn mêng mang theo lúc triều lên
Đời loạn ly bỏ xứ, lạc rơi em !
Đành trôi dạt ngút ngàn xa bến củ…
Sông hỡi,Ô Lâu! Đâu người nhắn nhủ
Để ai đi nhớ cội, lại quay về
Như con đò, luôn đậu Bến Sông Quê.
Thanh Hảo.
Bài thơ: Huế ơi!
Ai về Bến Ngự chiều ni rứa!?
Cho gởi trong thơ một điệu hò
Ngự Viên xóm cũ giờ lên phố
Gia Hội còn đây, em ở mô…?
***
…Hội ngộ , hỏi han bạn cố tri
Rằng Huế bây giờ có khác chi ! ?…
Núi Bân vừa dựng Đài Đại Đế*
Ước đươc thăm ngay kẻo lỡ thì…
***
Thong thả ngược đồi Đàn Nam Giao
Rừng cây xanh mát, gió rì rào
Hồn người xưa ấy, về đâu nhỉ…?
Lòng người đến viếng chợt nao nao
***
…Ngược lối, xuôi dòng tiện ghé qua
Đây chùa Thiên Mụ, bến Đông Ba
Hương Giang vẫn mãi xanh màu ngọc
Đập Đá ai về vọng khúc ca!…
***
Qua bến bờ tê, là Vĩ Dạ
Đò chưa cập bến dạ bồi hồi
Em gái khuyên,- Răng không đến đó..
Ngâm khúc thơ hay của một Người…
***
Phải rồi, nơi ấy Hàn Thư Sinh
Một sớm mai xưa đã tự tình
Ôm mộng liêu trai rời Thôn Vĩ
Gởi hồn theo nắng – gió lung linh…
***
Chưa hẳn chồn chân,chưa mõi gối
Còn ham cảnh sắc chốn Đế Kinh
Hướng mắt trông về khu Thành Nội
Khổ lắm ngày xưa, cảnh dân tình…?
***
Đã hẹn em rồi, sẽ đến chơi
Rằng bởi thơ hay – Hay bởi Người
Có lẽ – Em cười, “Ừ tất cả!”
Cảnh tình lay động trái tim tôi
***
…Huế ơi! Cảnh đẹp tình nồng đượm
Xa lắm, tha hương mãi nhớ về
Có dịp qui hương,thăm bằng khắp
Huế mình đâu chỉ có mình mê.
Thanh Hảo.
* Tượng Đài Nguyễn Huệ – Đại Đế Quang Trung –Tọa lạc tại núi Bân- T P Huế khánh thành vào tháng 01 năm 2010.
Hồn Quê Cũ
Nhà thơ :Thảo Hanh
…&…
Nắng vàng như rạ phơi đường Quê…
Tu hú gọi trưa, nhộn nhịp Hè
Xóm RÚ- giờ đây người tấp nập
Mùa vụ xôn xao, lối đi về…
***
Mùa khế năm nào, tôi ra đi
Trái trĩu chùm cao, đợi ai ri!?
Có mùa Sim mọng ,- mờ doi cát…
Rưng rức mùa qua,lỡ hẹn về ! …
***
Thương mãi Móc, Mao chốn quê nhà
Mấy mùa mưa bão vẫn ra hoa
Cho tôi vị ngọt lành dân dã
Đậm sắc hương quê ,khó phai nhòa…
***
Chiều lặng mơ màng trong khói sương
Đường quê im ắng, đến lạ thường!..?
Ngạt ngào hương lúa lùa qua xóm
Ấm áp hồn quê ,bao vấn vương…
***
Nhớ lắm quê nghèo,về thăm lại,.
Đâu ngờ làng, xóm đã khác xa…
Đón tôi thiếu những mùa hoa trái
Vắng hẳn người xưa, cũ ruột rà.
***
Hụt hẫn tôi tìm tôi, nào thấy?
Hồn cứ lang thang chạy khắp làng
Đêm buồn, mớ ngủ, tôi mộng mị
Cứ ngỡ mình đang ở đảo hoang.!
Thanh Hảo.
( Kính tặng những người con làng Kế Môn xa xứ )
Bài Thơ : Tìm gợi chút cố Hương !
Nhớ thuở nào, còn chập chững thơ ngây…
Trên đường quê, giữa mùa vàng thơm nắng
Đã biết chi mô, ngọt ngào- cay đắng!?…
Chỉ dại , rong chơi, theo gió mơ màng.
…Rồi xa quê, ta qua bao thị thành.
Quen phố xá. Quên ruộng đồng lam lũ
Sống gượng vui trong men tàn, bù khú…
Giữa chợ đời,may rủi tháng ngày trôi.
Chuốc đắng cay, mới thấm vị ngậm ngùi
Mới thương hết bao ngày qua quên lãng!…
Chợt tỉnh cơn mơ, biết mình loạng choạng.
Ngoảnh mặt trông về, tìm gợi chút cố hương!
Thảo Hanh
LỜI MỞ ĐẦU.
Qua quá trình theo dõi trang mạng Làng Kế Môn.com.Tôi rất vui, vì dù sao đây cũng là nơi tạo cho mọi công dân của làng có thêm tiếng nói và là nơi giao lưu giữa những người con làng Kế Môn xa xứ.Đây cũng có thể là diễn đàn giúp mọi người trong làng,ngoài lang ,trong nước,ngoài nước cùng tham gia trao đổi học tập, thảo luận ,nghiên cứu.Thông qua đó, mọi người được gặp gỡ dù chỉ là trang mạng. Đặc biệt nhờ đó mà nhiều người ,gần đây đã có thể tìm lại được gốc tích,cội nguồn thật cảm động,đáng ghi nhận.Công lao của những người như anh Đặng Minh Hiền,(người đã mạnh dạnlập nên trang mạng,) rồi có anh Nguyễn thanh Mạo giỏi làm thơ,anh Đạng Hữu Hùng nhiếp ảnh gia ,anh Hồ Tá Diễn ,anh Nuyễn Banh v.v…,cùng bao nhiêu người khác nữa mà tôi thấy cần phải trân trọng, nhưng rất tiếc trong trang viết này ,tôi chưa nêu được tên …do điều kiện này nọ,Kính mong quý vị thư lỗi.!…
Gầnđây,Trên trang mạng của làng mền có vụ bàn về văn hóa,có thể nói tôi rất tâm đắc, nhất là vấn đề :Văn hóa cội nguồn.Nhưng tôi thiết nghĩ vấn đề này lớn,rộng,cao sâu khó có thể một sớm, một chiều mà làm được.Nó đòi hỏi chúng ta phải bỏ nhiều thời gian,công sức,tiền của,và đặc biệt không thể thiếu cái tâm đối với làng.Để có thể sưu tầm,nghiên cứu tra cứu,tìm tòi,hình ảnh minh họa,phát thảo nội dung của làng và con người của làng xưa và nay.v.v…Tôi có xem một số bài như :<Đặc ngữ của làng,hay món ăn canh Hến lặt,hoặc bài thơ rất hay của tác giả Thảo Dân(Nguyễn thanh Mạo).Làm cho tôi thèm ,thương,và nhớ làng quá đỗi.Rồi vụ (Vũ điệu Lộn Gươm :”Lon Guom “Dance) .Hãy cho phép tôi- riêng tôi được gọi như vậy, vì xưa nay làng mền ai mà chả gọi là Lộn Gươm, chứ gọi bàng hai chữ :Múa Gươm, hay là gì gì đó nữa, thì chưa nghe có!?…nước ngoài họ có Múa Gươm nhưng họ múa gươm đơn lẽ do có từ này(to twirl one’s sword) Hoặc Múa gươm ,múa Roi đi Quyền ở Bình Định –Phú Yên .?!Còn múa Nón Lá(Hat made of latanier leaves dance) không ai dám gọi là vũ điệu nón lá cả.Rồi múa Gậy(to twirl one’s stick) họ quay vòng bằng một chiết gậy,cũng giống như của mình,nhưng của mình gậy có chạm hình,đầu rồng và sơn son thếp vàng hẵn hoi,đâu lẫn được. rồi múa quạt(fan dance),múa Đèn cầy(Candle dance).múa Đèn lồng(Lantern dance)và chữ Gươm(sword)không thể nối với chữ Lộn(mixed:trộn lẫn,hay chữ confused:lẫn lộn)được. Trong tiếng Anhchưa tìm thấy chữ Lộn-lộn qua, lộn lại.Thôi đành dùng chữ không dấu của tiếng Việt nguyên bản:LON GUOM-kết hợp với chữ Tây :Dance dịch theo Hán NgữVũ Điệu.thành chữ:” LON GUOM” DANCE .tam dịch là VŨ ĐIỆU LỘN GƯƠM vậy!’..
Có gì sai quấy kính mong quý vị tha thứ ,và chỉ giáo cho.Tôi xin chân thành cám ơn! Nhân đây cho phép tôi mạo muội gủi lên mạng đến với quý vị-Dân mạng bài thơ và bài vè vui vui về chủ đề LỘN GƯƠM mà tôi đã “cả gan”đặt cho tên mới mà lâu nay chỉ dám đặt cho riêng mình với tưa đề: VŨ ĐIỆU LỘN GƯƠM. Nghe thật vương giả ,quý phái, và bác học quá phải không quý vị.!Còn như anh Hùng có nói Múa Lộn Gươm, đúng là như vậy, nhưng do tập tục làng mình nói riêng và nhiều nơi nữa nói chung người ta thường đơn giản trong cách nói ,giản dị quá hóa cộc lốc, thiếu chủ thể(chủ ngữ) trong cách nói mang tính dân dã,lâu ngày nghe mãi thành quen,ví dụ:(o nớ đi mô rứa.)thành :”Đi mô rứa…”Thì múa Lộn Gươm thành Lộn Gươm cho gọn mà khi nghe chỉ có người làng mình hoặc người nào đó có dịp xem LỘN GƯƠM rồi,mới hiểu như thế nào mà thôi .Đúng -Ông Cha mình quả nhiên rất thâm thúy,đây chính là Mật ngữ,để người ngoài có nghe rồi ,mà chẳng biết chi mô!…hi,hihi thật quá đã .Đây là nét độc đáo cả về Tên gọi lẫn Vũ khúc – Vũ Điệu của nó ,mà Người xưa (Riêng Làng Kế Môn) Ông Cha đã để lại cho đời sau Di Sản Văn Hóa độc nhất vô nhị!!!…Cần được bảo tồn và phát huy ….Đừng thêm chữ Múa ,lỡ lộ mần răng!-Phải khôn eng!?…Làng khác có nữa, bản quyền mất răng!?(đây cũng là cách nói ngắn-cộc lốc đó anh.).Mong Anh thông cảm, xin cảm ơn!
Bài thơ : Vũ Điệu LỘN GƯƠM .
Vũ công mười một vị thôi *
Ông Cai đứng trước, thành người chỉ huy**
Một đoàn áo mão uy nghi
Từ ngoài cổng, bước vào đi vòng tròn
Khoan thai,tay cầm đèn lồng
Chân đi hài tía, thắt lưng dải điều…
Khăn đóng thẩm, áo dài thêu
Quần lụa trắng, nhịp bước đều,nghiêm trang.
Vòng qua Mẹ ***để nhận nhang
Quy về hai hàng, quỳ lạy Gia tiên
Khẩn cầu Đất Nước bình yên
Nhà nhà no ấm, vẹn nguyên tình người!
Ba lạy nữa,lên đường nhận kiếm.
Gươm: Cha***trao, giữ trọn Đất này!
Thủy chung , son sắc từ rày…
Ngẫng cao đầu bước,thẳng ngay hai hàng.
Chỉnh tề Cai Đội,chửng chàng
Khấn lạy lần nữa,lên đàng xông pha
Hiệu đèn :Long mốt:Điểm qua
Cũng như: Điểm số quân-mà…đó thôi…
Tiếp theo Long hai Nhịp đôi
TRỐNG DỤC liên hồi, quân thúc nhịp ba
Rộn ràng kèn thổi-thay loa
Nhạc điệu:”Bài chiến”tiến ra trận tiềng.
Gươm ôm chặc – Quyết xong lên…
Tam xà- Tứ trụ, nào quên LỘN vòng…
(Đấy chính xác chữ :LỘN GƯƠM)
Chứ đâu thể :MÚA-lẽ thường –xưa nay.
Khi Quân -Tướng, Hăng say”chiến đấu”.
Nhã nhạc vang –Nung nấu-chí bền
Hồn: TỔ- TỘC- với GIA TIÊN.
Theo đoàn Quân trận –Ra miền Oai linh!
Nhịp nhanh ,lúp xúp: Hùng Binh.
Như đang phi ngựa, xông lên diệt thù!
Tiếp sau nữa, Quân vu hồi trận…
Thanh thản đi,vòng xoắn rã rời
Như là Tướng nghỉ, lính ngơi…
Thành công ,thắng trận-Nhất thời tạm yên…
Nhạc họa: Trổi điệu :”Cung nghinh”****
Đón đoàn Quân Trận Chiến Chinh vừa về…
Khải hoàn: “Xuân Nữ..hò ,vè…”
Thêm niềm khoan khoái, đê mê lòng người!?…
Làng :KẾ MÔN của tôi ơi!
Lễ nghi-Đình Đám ,muôn đời-Nghiêm trang!
Mỗi năm luôn có Hội Làng.
LỘN GƯƠM:Không thể các làng có đâu?!
Văn Hóa- Gốc rể -Bền- Sâu.
Để ai xa xứ ,nhớ câu: CỘI NGUỒN !
Thanh Hảo (24 tháng3 năm Qúy Tỵ)
Chú thích:
(*)-số vũ công theo tôi có thể là 11,13,15,17,19…số lẻ.Miễn sao trừ chỉ huy- Cai đôi ra còn chẵn số ,để khi dàn ra hai hàng song cân.
(**) -Cai đội Lộn Gươm:Người chỉ huy.hai tay cầm hai cây đèn cầy to,có thắt dải vải màu đỏ gọi là dải điều ,thắp sáng dùng để ra hiệu lệnh.
(***)Tôi tự ý đặt thêm ,vì người đưa nhang-Người trao gươm, chẳng lẽ hai vị này chỉ có vai trò chừng đó ,không có ý nghĩa sâu sa (thâm ý )gì nữa hay sao?!…Nên tôi mạo muội hiểu ngầm Người xưa có ý CHA (Lạc Long Quân).Trao gươm báu…. MẸ(Âu cơ).đưa nén nhang để tỏ sự hiếu trung…Hai vị này trang phục cũng phải thể hiện như ý trên cho phù hợp.Sau khi trao nhang và gươm xong, họ cầm đèn cầy thắp sẳn để khi Lính- Đội nào đèn bị tắt khi vòng qua, họ thắp giúp, cho được sáng lại.Tránh đèn tắt, mất uy nghiêm.Cũng như cha mẹ chong đèn đứng đợi, hình bóng những người con đi xa, mong ngày hoàn mãn trở về.sum họp….
(****)Đây là những bài nhạc cổ nằm trong hệ thống’ Nhã nhạc Cung Đình Huế ‘gồm Các bài như: Cung nghinh, Đăng Đàn, Xuân nữ ,Lưu thủy ,Kim tiền, bài Kèn Chiến , bài Long Ngâm v.v…và còn rất,rất nhiều bài khác nữa…
-Còn vấn đề trang phục (Y Trang). Trong thơ, tôi hơi cường điệu một chút, cho thêm phần thi vị.Vấn đề này thì tùy, song không thê thiếu khăn đen(khăn Đóng),áo dài(màu đen), quần trắng.đi giày,thắt lưng bằng một dải vải màu đỏ-Điều -dài thỏng xuống như đai võ sĩ dùng để giắt(dắt) Gươm vào. để khi nhảy, trên -tay cầm, phía dưới đai giử lại ,Gươm sẽ không rơi, quẹt, va, vướng…ảnh hưởng đến vũ điệu của toàn đội. Sau đây cho phép tôi làm ‘Văn nghệ’,một chút, xin hiến đến quí vị một bài vè vui, mong,quí vị có gì vui hãy tham gia để thêm phần’Văn… Nghệ’.
Bài vè: “ LỘN” –GƯƠM.
Nghe vẻ, nghe ve.
Nghe vè : MÚA- “LỘN”….
Lộn qua, lộn lại.
Tay phải, cầm Gươm.
Nên nói :”Lộn Gươm.”
Chẳng sai ,chẳng-“ lộn.”
Cuốn như Rồng cuộn
Lộn vào -lộn ra.
“Tứ Trụ – Tam Xà”.
Long hai – Long một.
Ông Cai – làm:” cột”…
Quân- xoắn xít vào…
Càng chật, – chẳng sao!?
“Chung lưng – Đấu cật”.
…Có người, lật đật…
Chạy “LỘN” tùng phèo
Ông Cai lỡ theo,.
Ai ngờ , – Trật lất.
Bà con , cười ngất…
Nhạc họa sai : phiền!
Đâu dễ – được liền.
Tập tành – Bài bản.!…
Toàn là Trai Tráng
Mười tám (đến) Ba mươi
Dáng vóc , “chịu chơi “?!
Suốt Đinh Làng- Họ
Tuổi cao , lọ mọ,…
Ai dám cho” làm “?!…
Sức khỏe , bất kham …
Mần răng , “Lộn nổi’?!…
Trống đánh, Kèn thổi.
‘Nhã nhạc , -Cung Đình”.
Hoa – Đèn , lung linh…
Nhiêm trang – Tề chỉnh!
Có Tướng ,- Có Lính.
Đâu đó -Hẳn hoi.
Dân chúng , đến coi.
Thấy hay – Thấy lạ!
…Thật tự hào quá ?!!
Văn Hóa , vùng Miền.
Kế Môn – Phong Điền.
Riêng Làng mình có?!!.
Thanh Hảo. (ngày 3 tháng 5 năm 2013)
Bài thơ : Gió Lào.( Theo Đặc Ngữ Làng Kế Môn .)
Quê Mềng* khắc nghiệt vào Hè ! ( Quê mình..)
Gió lào Xối* lã * , bờ tre cháy vàng. ( giội lửa ..)
Chó lè lượi*, chạy khắp làng …(chó le lưỡi..)
Tru * cong đuôi đứng, bên đàng* gặm “xơi”. (Trâu..) … (đường…)
Cọ* non xanh, héo hết rồi,. ( Cỏ non…)
Ló* , khoai, sắn, cũng , đã phơi khô giòn. ( Lúa…)
May ra, Rơm Tót*, vẫn còn…! ? ( Rơm , Rạ*…)
Và còn Độn * cát, mỏi mòn chờ mưa . ( Đồi…)
Ngoài Cồn , đất nẻ* thấy “ Bưa…”* ( nức nẻ…Ngán..)
Trong nhà chờng*- phảng* như vừa được rang. ( Gường , bộ Trường Kỷ .)
Mấy Eng* chỉ mặc toàn -Tà lỏn*. (Anh .. ),quần đùi* – Quần short. )
Phơi trần –Lưng* , nhể nhải *mù hôi… ( Mồ hôi…)
Bờ tre thành chổ trẻ chơi ,
Mấy O* , mấy Mệ* , thảnh thơi chuyện trò ! ( Cô..,Bà…)
Ôn – tra* tay cầm quạt –Mo . ( Ông –Gìa…)
Cứ phe phẩy mãi ,- chẳng No béo * gì !?. (Không ăn thua gì..)
Dọt* lòng có… thấm tháp* chi !.. ( Nhọc , mệt ,vất vã..)…
Mần siêng* , ra chiếng* tắm thì mát ngay ! (Đừng làm biến,..ra Giếng…)
Anh ,em ,cùng Làng chung tay…
Mau ra Từ Điển , giúp “Tây”…Đỡ buồn !?
Từ Kế Điền. (Thao Hanh)
Bình luận