TRANG THƠ XUÂN 15-01-2011 minhhien

Thật thú vị khi chúng tôi biết được bà con làng Kế Môn có nhiều nhà thơ. Rất tiếc chúng tôi chỉ mới biết được vài nhà thơ mà thôi! Rất mong được nhiều bài thơ của những tác giả làng Kế Môn.

Chúng tôi xin gửi vài bài thơ để bà con đọc trong mấy ngày Tết.

TẾT QUÊ HƯƠNG

KẾ Môn quê quán của mình

Mỗi năm tết đến đượm tình vui tươi

Rộn ràng tảng sáng Ba mươi

Khởi đầu chiêng trống, pháo thời thượng niêu

Đường ngang trải cát trắng đều

Xóm nào xóm nấy đèn treo khắp đường

Mồng một vừa mới tinh sương

Nghinh xuân pháo nổ khói hương ngạt ngào

Ngoài đường rộn rịp biết bao

Kẻ qua, người lại vui chào đón xuân

Chùa chiền đình họ tổ tiên

Người dân lễ bái đèn chong suốt ngày

Thuần phong mỹ tục xưa nay

Tới lúc chúc tết trả vay kịp thời

Ba ngày nguyên đán thảnh thơi

Thăm lăng viếng mộ tưởng người xa xưa

Quần là áo lượt ganh đua

Ca-nô cập bến chân vừa xuống thang

Vợ chồng con cái rộn ràng

Tay bồng tay dắt từng đoàn đi vô

Băng khe Đồng Dạ trầm trồ

Thẳng mòn Bến Dưới nhìn vô thấy làng

Từ từ bước đến đường quan

Nhà ai xóm nấy rẽ đoàn mà lên

Người xóm dưới, kẻ xóm trên

Gặp nhau han hỏi nón thơn miệng chào

Bà con thân thích dường bao

Tới lui thăm viếng ngày nào cũng đông

Mai nào lội cát chân không

Đốt nhang khẩn nguyện bia ông mộ bà

Mấy ngày xuân nhật đã qua

Theo đuôi con cá cốt là sinh nhai

Địa cuộc mình có lộc tài

Đồng Dạ bọc ngược khút quày lộn lui

Kế Môn nhân tụ tiền hồi

Làm nên nấu chín ơn trời tha phương

Lòng thành nghĩ đến cố hương

Chung vai góp sức Tổ đường đắp xây

Nam Sơn(Đồng Nai)


Lời mai vàng

Từ xa mai cập bến vào                                                      

Hồn tôi cành lá lao xao

Lung linh trời buông nắng đẹp

Mây bồng tha thướt trên cao

***                                                                                                 

Mùa Xuân mang theo gió nhẹ

Hương nồng sưởi ấm ngàn hoa

Mùa Xuân đơm hoa kết nụ

Chồi xanh lộc biếc vươn xa

***

Hoa lòng tôi nở vàng tươi

Tuyết sương tình không vướng bận

Đời tôi dâng hiến cho người.

Huỳnh Công Nương(Kon Tum)


HƯƠNG XUÂN

Qua rồi cái rét mùa đông

Xuân về nắng ấm nụ hồng ngát hương

Mai đào, thược dược, hướng dương

Trăm hoa khoe sắc phố phường rộn vang

Nghinh xuân tươi đón Hoàng Lan

Tím màu áo Huế ngập tràn bờ thương

Trường Tiền nối nhịp dòng Hương

Đông Ba, Gia Hội vấn vương câu thề

Dẫu xa vẫn đượm tình quê

Dệt ngàn sợi nhớ gởi về cố hương

Thương về Ngự Lĩnh chiều buông

Câu hò mái đẩy tiếng chuông ngân dài

Nhớ sen hồ Tịnh hôm mai

Tỏa hương thơm ngát cho ai nặng tình

Xuân về hoa nở tươi xinh                                       

Khắc sâu nỗi nhớ bóng hình Huế xưa

CỘI MAI

Ngắm cội mai vàng dưới mái hiên

Xuân đời nghiêng bóng vẫn hồn nhiên

Hoa đơm nhụy thắm hương ngào ngạt

Gốc trổ chồi tươi sắc dịu hiền

Tiền chậu sum sê thân vững chắc

Bốn bề rôm rả lá đan chen

Tết về rực rỡ mừng năm mới

Vạn sự an khang đẹp mọi miền

Hoàng Xuân Thảo (Huế)


Một thoáng quê hương

Kế Môn ! Tiếng gọi thiêng liêng ấy

In đậm trong tôi suốt cuộc đời!

Tuổi thơ giờ đã qua rồi

Ngồi mà nhớ lại những nồi canh rau

Thương cho cha mẹ dải dầu

Một sương hai nắng bạc đầu nuôi con

***

Còng lưng áo bac vai sờn

Con ơi! Hãy nhớ những lời mẹ khuyên

Nghĩa ân con nhớ đừng quên

Phải trung phải hiếu nằm lòng khắc ghi

***

Lớn lên con phải ra đi

Vào nơi xứ lạ để tìm tương lai

Bâng khuâng lại nhớ quê nhà

Kế Môn! thương mến hiền hòa yêu thương

***                                                                                   

Sau làng một dải thùy dương

Chạy dài theo biển mờ sương bạt ngàn

Chiều chiều xuống dưới đường quan

Thả diều theo gió bay ngang lưng trời

***

Yêu quê nhưng phải xa rời

Kế Môn! Thương mến suốt đời không nguôi

Muốn cho con cháu nên người

Khắc vào tâm khảm rạng ngời quê hương

Trần Hữu Lợi (Pleiku)


Anh đứng bên trời mơ về Huế

Hoa cải nhà ai vàng đẹp quá

Như áo em xưa qua nội thành                                        

Anh đứng bên trời mơ về Huế

Thương màu áo lụa giọng hoàng anh

Mùa hạ nào thơm em vừa lớn

Lòng anh sứ nở trắng mười bông

Em ngon như nhãn vườn quê nội

Nhìn cũng say như uống rượu nồng

Dẫu mẹ già cầm tay níu lại

Dẫu em ngoai áo đứng khóc ròng

Người đi dẫu đứt từng khúc ruột

Môi vẫn cười tươi như nắng trong!

Quê người áo rách hồn xơ xác

Sương khói chiều hôm xuống bạc lòng

Nhớ mẹ già thương bông súng rụng

Tội em chim nhỏ nắng vườn không!

Bao năm cơm áo giạt bên trời

Lòng thấy chiều nay như lá rơi

Thấp thoáng trong mơ thành nội cũ

Em về áo lụa nhơ thương ơi!

Hoàng Ngọc Châu (Bảo Lộc)


GÓI XUÂN

Gói xuân lại để dành mai mốt                

Đợi gặp nàng sẽ mở xuân ra

Đôi ta chung khúc tình ca

Gừng cay muối mặn chẳng xa tấc lòng

Lại Uyên (Qui Nhơn)


Bình luận

Chưa có bình luận nào.

Bình luận

get avatarWant your picture next to your comment?
Join Gravatar and upload your photo, completely free! (opens in new window)

Tên *
E-Mail *
Trang web


Tin tức khác