QUÊ TÔI XUỐNG VỤ MÙA 05-02-2012 minhhien
Xin chào bà con Đồng Hương
Xin chúc bà con
Năm hết tết đến
Rước hên vào nhà
Quà cáp bao la
Vàng bạc đầy đủ
Mọi nhà no đủ
Gia chủ phát tài
Già trẻ gái trai
Sum vầy hạnh phúc
Chúc Mừng Năm Mới
Rứa là đã bước qua năm mới. Ai ai cũng đón một cái xuân vui vẻ, ấm áp và hạnh phúc. Hầu như ai cũng chỉ nói về xuân mà bỏ quên nói về vụ mùa ở quê. Mấy ngày ni quê tôi tấp nập đua nhau xuống mùa thật là náo nhiệt. Kẻ đi cấy, người đi cày, đây là ngày hội xuống mùa ở quê tôi. Có chi vui sướng bằng mỗi khi quê tôi vào mùa. Quê tôi bữa ni làm ruộng cải cách nhiều lắm, không còn cảnh lội nước ngang ngực nữa .và không còn trâu ơi ta bảo trâu này nữa. Thay vào đó là những chiếc máy cày màu đỏ rực, bờ vùng bờ thửa bờ mô cũng đẹp (nhưng người dân quê tôi luôn luôn vẫn nhớ đến chú trâu)và không còn trẻ con đi nhổ má vào ban đêm như tôi hồi trước nữa. Bữa ni quê tôi làm gieo phần nhiều cũng đỡ đi một phần cực khổ và được giải phóng đôi vai. thay vào đó những chiếc xe bò kéo đi trên bờ đê . Kế Môn quê tôi đã cùng nhau xây dựng, đem giọt mồi hôi đổi lấy hạt lúa vàng, lòng rộn ràng khi mùa lúa sang. Con đê hẹn hò, nụ cười trên môi đưa dòng nước về. Mặc dầu người quê tôi tay lấm chân bùn quanh năm nhưng họ sống vui vẻ, đầy tình làng nghĩa xóm. Nơi đó chính là cái nôi đã sinh chúng tôi ra, chúng tôi đang buâng khuâng làm cái gì đó với quê hương mình ngày càng giàu đẹp hơn. Mảnh đất ấy đã gắn bó với chúng tôi đòi ni sang đời khác. một mảnh đất giàu tình thương ở mỗi con người, đó chính là Làng Kế Môn quê tôi
Tôi xin trích đoạn thơ anh chủ nhiệm của Hoàng Trung Thông
Nắng sớm chiều thấp thoáng ngọn cây tre
Sóng lúa mênh mong cuộn đỗ về
Anh cùng tôi bước trên đê nhỏ
Áo nâu bạc màu bay với gió
Anh giơ tay vẽ giữa đồng xanh
Vẽ cả ngày mai thành bức tranh
Kìa dòng mương nước chảy cầu đương bắc
Lò gạch xây cao đường thẳng tắp
Nơi đây kho thóc nhà chăn nuôi
Tiền đã lo xong đất cắm rồi
Chân vẫn bước điều miệng vẫn nói
Phơi phới lòng anh như gió thổi
Anh làm chủ nhiệm đã ba năm
Ba năm vật lộn cùng khó khăn
Có mùa mạ cháy đồng khô cạn
Mười bậc nước leo lên ruộng hạn
Có mùa lúa chín lụt tràn qua
Lại phải nghiêng đồng hắt nước ra
Người nhiều ruộng ít trâu bò ít
Chạy ngược chạy xuôi chân rối rít
Ngoài ba mươi tuổi máu đương sôi
Không chịu khoanh tay đứng ngó trời
Sang mùa chuyển vụ tăng năng suất
Thiếu đất lên rừng tay vỡ đất
Còn nhiều nhiếp củ thói riêng tây
Trăm miệng trăm người trăm cái gay
Hõm mắt thâu đem lo việc xã
Gió rết đường trơn chân bấm đá
Hết làng hết ruộng thôi đi về
Miệng nói tay làm tai lắng nghe
Cùng bao đồng chí anh đi trước
Đứng mũi chịu sào đầu gió ngược
Có đêm nằm nghỉ cảnh gieo neo
Vợ yếu con đông chưa hết nghèo
Nhưng rồi thấy rõ đường đi tới
Nước nỗi lo chi bèo chẳng nỗi
Lại lao vào việc lòng say sưa
Hết sớm thôi chiều lại nắng mưa
Ơi anh chủ nhiệm anh chủ nhiệm
Bao tiếng thân thương lời cảm mến
Tay anh nắm chặt tay xã viên
Xốc cả phong trào vững tiến lên
Anh cùng tôi bước trên đê nhỏ
Áo nâu bạc màu bay với gió
Mắt tôi ôm hết cả đồng xanh
Cả dáng hình anh trong bức tranh
Thành việt 24/01
Bình luận
Chưa có bình luận nào.
Bình luận