CHUYÊN ĐỀ XUÂN 21-12-2011 minhhien

Thưa bà con, Mùa Xuân đã cận kề, langkemon.com.vn nhận rất nhiều bài viết về Xuân. Chúng tôi sẽ tổng hợp các bài cho chuyên đề này.

Kính chúc Qúy Đồng hương về làng Ăn Tết Vui Vẻ, đồng thời cho Thảo Nguyên nhờ hai việc :

1–AI VỀ CHO GỞI …

Ai về ăn Tết ngoài làng
Cho tôi xin gởi mấy tràng Pháo Hoa
Ai về đón Tết quê ta
Cho tôi gởi trọn Đường Hoa ân tình
Ai về vui Tết quê mình
Cho tôi gởi Chợ Hoa xinh muôn màu

Ai về đừng vội về mau
Cho tôi kịp gởi đôi câu chúc mừng
Ai về rương hãy còn lưng
Cho tôi gởi gói cô đơn giao thừa
Ai về về lại quê xưa
Cho tôi gởi nỗi bơ vơ xa nhà
Ai về sum họp vui ca
Cho tôi gởi nắm xót xa mong chờ

Ai về gởi chút mộng mơ
Người xưa xuân cũ bây giờ nơi đâu ?

2– AI VÔ MUA GIÚP …

Ai vô mua giúp hàng cau
Cục vôi trắng đỏ, lá trầu xanh xanh
Ai vô gởi giúp mái tranh
Có làn khói xám ôm quanh không rời
Ai vô mua hộ tiếng cười
Ngày Xuân sum họp bên đời ấm êm

Ai vô gởi mảng trời đêm
Ngàn sao lấp lánh trước thềm Xuân sang
Ai vô mua giúp Đường Ngang
Bao tà áo mới rộn ràng du Xuân
Ai vô gởi giúp bàn chân
Dính làn cát mịn trắng ngần độn trong
Ai vô gởi giúp dòng sông
Ô-Lâu bến cũ chờ mong tháng ngày

Ai vô mua giúp cơn say
Say tình say nghĩa, sum vầy đầu Xuân …

Thảo Nguyên, Sg 17/1/12

TẢN MẠN ” TẾT ”

Khi gió lạnh se se thấm da, cơn mưa phùn làm thêm lạnh cắc đổ về làng tôi là mọi người thầm nghĩ:
Tết sắp đến rồi
Nói đến tết chắc rằng kí ức về tết xưa không khỏi bồi hồi trong chị em chúng tôi. Tôi thường ngồi nhớ lại ngày còn tuổi thơ, bám áo mẹ dưới mưa phùn đi chúc tết. Ngày ấy xa rồi và xa lắm …Bây giờ tết vẫn thế, vẫn háo hức, vẫn rạo rực ở đất khách quê người, Nhưng có lẻ thiêng liêng và ấm cúng vẫn là tết xưa, tết nơi miền quê quanh năm còn nghèo vật chất, vật lộn với ruộng lúa nương khoai, nơi bữa cơm ngày đạm bạc. Có lẽ thế nên tết về, củ hành lựa để muối ăn với bánh tày trong ba ngày tết cũng là mới. Lá chuối bó lạt để gói bánh tày cũng có hồn của ngày tết… và nhất là nỗi chờ đợi người xa về cũng khắc khoải trong tâm trạng của mọi người …
Ngày 29 heo kêu en ét. các tộc họ bắt đầu lễ cúng và gặp mặt cuối năm .
Sáng 30 mẹ ngồi vớt bánh. Bên ánh lửa bập bùng hiện lên những vết nhăn khắc khổ giằng xé trên khuôn mặt mẹ và gió lạnh ngoài đồng lúa co mình chịu đựng cái rét cuối đông. Chị em tôi một ngày được thỏa thích vói những thức ăn của ngày cúng rước ông bà.
Rồi đêm đến, trời tối lắm, chẳng gì người ta thường nói ‘ tối như đêm 30 “. Trong ánh đèn dầu bên chiếc giường cũ kĩ mẹ chẳng nói gì, tay mẹ ôm tôi, mắt dõi ra ngoài đường làng …Thỉnh thoảng mẹ lại hỏi ” răng 30 tết rồi mà chị Uy con chưa về ? hay là ra Giêng?” . Ra Giêng ! Tôi nghĩ lúc đó chắc trời vẫn còn lạnh lắm. Lúc chị về, tất cả chúng tôi sẽ cùng vui đùa trong chiếc chăn chống lạnh mà bao năm chị em tôi không cùng tận hưởng, lúc đó vui lắm và vui lắm …
Đêm 30 qua đi, sáng mồng 1 ba dậy sớm. Ba cầm bánh pháo tép treo trứơc nhà và ba châm lửa đốt. Lúc này cả làng cũng đốt pháo, tiếng pháo thỉnh thoảng rộ lên rồi thưa dần. Khói bếp lan toả từ các nhà trong các xóm …Tôi xuống bếp phụ mẹ chuẩn bị mâm cổ cúng tổ tiên đầu năm. Trong lúc chờ ba cúng , chị em chúng tôi cùng đi thay áo mới. Sau khi cúng xong, cả nhà quây quần bên mâm cỗ. Mẹ bảo chúng tôi ngồi ngay ngắn rồi ba mẹ mở hàng ” lì xì “, đứa nào cũng được 10 đồng, vui lắm. Sau đó chúng tôi tung tăng theo ba mẹ đi chúc tết ông bà và những người trong dòng tộc.
Cả ngày đi không biết mệt, vui và vui lắm, tôi cứ ngỡ là tết mãi và tết mãi. Khi ánh mặt trời nhạt dần là lúc chị em chúng tôi cùng nhau nhìn về hướng tây, nơi mật trời sắp lặn mà lòng còn tiếc nuối.
Rồi ngày mồng 2 tết gió vẫn lạnh, mưa vẫn phùn phùn. Đường làng người đi chúc têt đã thưa, có vẻ chỉ còn lại là những đứa trẻ và nhũng đôi trai gái dắt nhau dạo bước trên con đường làng như muốn tận hưởng hết hương vị của mùa xuân… Mẹ tôi ngồi ở nhà lựa lại những chiếc bánh in, bánh thuẫn đầy đặn nhất rồi mẹ gói kỉ càng để dành cho chị em tôi vào những ngày ra tết.
Sáng mùng 3, đường làng loáng thoáng người đi chợ đầu năm. Mẹ bảo chúng tôi thay quần áo để giặt rồi cất đi để dành ngày đi học. Ba bắt đầu vác cuốc ra đồng. mẹ dọn dẹp lại nhà cửa. chj em tôi quây quần, ngơ ngẫn tiếc nuối về những ngày tết đã qua. Còn bao nhiêu ngày nữa tết mới đến lại ? Mấy chị em chúng tôi đứa nào cũng buồn, rồi ngủ lúc nào không biết.
Bây giờ cuộc sống tha phương, chị em mỗi người mỗi ngã, nhưng tôi vẫn tin rằng trong tâm tưởng tất cả chị em chúng tôi không thể nào quên những ngày tết tuổi thơ bên mái ấm gia đình, dòng họ. tổ tiên . quê hương và xứ sở …
Tuyen62 ( những ngày cuối năm Tân Mão )

Khai Bút Mừng Trang Web.

Đầu năm khai bút chúc mừng
Kế Môn – trang web tưng bừng đón xuân
Đã qua ngày tháng “lung tung”
Chuyện Làng, chuyện Xóm rối răm một thời
Bây giờ trang web. khá rồi
Thơ hay, văn khá -Mọi người tham gia
Lại thêm “ Thi viết” tặng qùa.
Tháng Hai sắp tới, chúng ta đợi chờ
Ai người trúng giải “Văn Thơ”
Ai người trúng giải “Đưa Tin” về Làng
“Phàn hồi, Hình ảnh “ lên trang.
Rồi ra cũng có “thưởng ban “ tặng tiền.
……………………………………………
Tiện đây xin nhắn bạn bè
Các Em, các Cháu …còn e ngại ngùng
Không cần suy nghĩ mông lung
Viết đi, hay dỡ…chớ đừng quan tâm
Nghĩ rằng mình cũng “một mâm”
Dở hay, hay dở…”âm thầm” phe ta !
Chuyện Làng, chuyện Họ, chuyện Nhà
Chuyện xưa, chuyện mới, chuyện bà với con
Ký ức ngày cũ vẫn còn
Gian nan, cực khổ, héo hon… một thời
Hay là sung túc…đổi đời !
Buồn vui ngày tháng, một thời xa quê
Cùng nhau ghi lai đi nghe
Bà con đang đợi đang chờ để coi
Giờ đây năm cũ qua rồi
Xin chúc tất cả mọi người an vui.
Lý Hoàng
01/01/12

CHIẾC CÀ -VẠT CỦA THẦY TÔI ( Bút ký )

( tặng Thí, Lý, Thọ, Mai và các bạn cùng lớp năm xưa để cùng nhớ lại hình ảnh một Người Thầy )

Tuổi của tôi năm nay đã thuộc về loại “xế chiều”,nhưng mỗi lần Tết đến, tôi lại thường vừa mĩm cười một mình vừa ngâm nga câu hát ” Đón xuân này tôi nhớ xuân xưa …”; câu mở đầu trong một bài hát về Xuân của Nhạc sĩ Châu Kỳ. Lời hát ấy, theo tôi, thật đời thường, thật mộc mạc nhưng ý nghĩa làm sao ! Đơn giản vì ai trong chúng ta khi đón mùa xuân này lại không nhớ về một mùa xuân cũ nào đó : một mùa Xuân đã khắc vào ký ức dấu ấn sâu đậm mà ta không bao giờ quên ?
Tôi cũng vậy. Mùa Xuân ấy đang nằm trong ký ức về tuổi thơ của tôi, về một làng quê: làng Kế-Môn tôi đó .Năm ấy, tôi đang học lớp Ba trường làng, như đồng nghĩa với một năm học phải dời chỗ tới ba lần : đầu năm, học cạnh sân Đình, giữa năm được dời lên bên hông Chùa làng và cuối năm mới được dọn vào trong ngôi trường Tiểu học Phong Hương nằm cạnh đường Quan gần Ủy ban Xã thời ấy.
Nhưng chuyện tôi đang kể lại rơi vào thời gian ở ” Trường Chùa”, một ngôi chùa đơn sơ của làng, nằm ở phía Tây, giáp với làng Vĩnh Xương. Gọi là ” trường” cho oai chứ thật ra, đấy chỉ là một ” mái tranh nghèo “, là “nhà Tăng” của chùa cho mượn tạm .Duy nhất chỉ có một lớp Ba với xấp xỉ 40 học sinh cả nam lẫn nữ.Thầy giáo chủ nhiệm lớp là Thầy Kiện, Thầy Tô Thành Kiện mới từ Truồi được điều về .
Cho đến lúc này, sau hơn nửa thế kỷ qua đi, tôi vẫn còn nhớ như in, khuôn mặt cũng như tính khí của từng bạn học cùng lớp mà nay, có “đứa” đã sớm về với tổ tiên, vài ” đứa” đang phiêu bạt bên phương trời Tây xa xôi, những “thằng” khác thì “có duyên” bám trụ lại ở quê nhà. Nhưng đặc biệt và may mắn là cũng còn vài ” ông, bà ” đang sống ở gần nhau trong hội Đồng hương tại thành phố Bác.

Thời gian chúng tôi học ở Chùa rơi vào dịp Tết đến. Hôm ấy là ngày cuối năm âm lịch, khoảng 27 hay 28 tháng Chạp gì đó tôi không còn nhớ rõ. Chỉ nhớ ngoài kia, ai cũng đang rộn ràng chuẩn bị đón Tết. Những con đường Xóm, đường Ngang, ngày thường toàn một màu đất nâu xám xịt, nay đã được phủ một lớp cát trắng phau phau, gánh từ sau Rú ra vài ngày trước đó. Suốt con Đường Ngang từ đầu làng tới cuối làng, một dãy lồng đèn bánh ú bằng giấy đủ màu sắc đã được giăng lên. Đâu đây, vẵng lại vài tiếng pháo đốt lẻ, xen lẫn trong tiếng “đì đẹt” của dạng pháo “tự chế” bằng “van” xe đạp nhồi diêm quẹt của bọn con nít trong làng.
Bọn học trò lớp tôi, chiều hôm ấy, ai cũng nao nao như tâm trạng ” sung sướng quá giờ cuối cùng đã hết..”, câu thơ đầu tiên trong bài thơ diễn tả ” nỗi niềm ” của học trò trong giờ phút chia tay để nghỉ hè .Vừa xếp bút, xếp tập, chúng vừa xôn xao nói chuyện rồi lại im bặt.Trong tâm trí mỗi đứa lúc này, không còn có con chữ nào hết, mà chỉ toàn hình ảnh của pháo đỏ, của bánh tét xanh, của những chiếc bánh in bột nếp đủ màu sắc…Bỗng tiếng Thầy dõng dạc :
– Buổi học cuối năm hôm nay kết thúc. Các em sẽ được nghỉ Tết 10 ngày. Chúc các em ăn Tết vui vẻ. Cho thầy chuyển lời chúc Tết đến gia đình các em. Sang năm mới thầy trò mình sẽ gặp nhau lại.Tạm biệt !
Chỉ đợi có bấy nhiêu, tất cả cùng đứng dậy reo lên. Tôi cũng nao nức, hối hả và vụng về làm rớt cái mũ “bê-rê” xuống nền nhà bằng đất nện.
– Tụi bây ơi ! coi nè , thằng Mạo cạo đầu mới ăn Tết nè !
Hóa ra tụi nó đang cười cái đầu “trọc” của tôi. Cái đầu láng o mới được chú ( tức cha tôi ) cạo một ngày trước đó, để, theo lời ông là ” cho sạch sẽ mà đón ông bà ” và cũng đỡ …tốn kém ! Thật ra, đây không phải là lần đầu, tôi không phải đi hớt tóc, mà đã trở thành ” truyền thống “. Đến nỗi, trước đây, mỗi khi đang ngồi học trong lớp, các bạn phía sau đã giật lấy mũ của tôi và dấu đi, tiếp đó là một tràng cười giễu cợt với cái đầu không tóc của tôi. Ít ai biết được rằng, chính vì sự” tức tối” trong lòng ,đã giục giã tôi phải học cho thật giỏi , thật xuất sắc, để các bạn… ” nể nang” mà không còn trêu ghẹo nữa. Và, không ngờ, tôi đã đạt được điều tôi muốn ngoài mong đợi.
Nhưng bỗng Thầy lên tiếng :
– Tất cả các em có thể về được rồi, riêng trò Mạo ở lại thầy nhờ !
Tôi cụt hứng, tự hỏi không biết Thầy định nhờ mình gì đây ? Có lâu không ?
Sau khi mọi người biến, chỉ còn lại hai thầy trò. Thầy cẩn thận lôi trong túi quần ra một rong vải dài màu xám xanh, trao cho tôi và nói :
– Em mang cái cà-vạt này về làng nhờ người thắt giùm hộ thầy. Thầy nghe nói có ông Nhạc xóm Ngược em thắt được đấy ! Hóa ra , đấy chính là cái ” sợi dây vải” mà quý ông trong Dinh hay thắt ở cổ cho oai. Tôi dạ dạ mấy tiếng, trong bụng mĩm cười, thầm nghĩ chắc thầy mình định ” diện ” trong ba bữa Tết đây, rồi vụt chạy theo con Đường Ngang về làng, bên tai vẫn nghe tiếng Thầy nói vọng theo :
-Mau lên, thầy đợi ở đây nhé !
Lúc này, thoáng nhìn bên phải, tôi thấy mặt trời đã về bên kia dãy núi Trường sơn. Hoàng hôn đang xuống dần.Trên con Đường Ngang trắng trẻo chỉ còn lại một mình tôi, một tay cầm chiếc cà vạt của Thầy, tay kia là tập vở, lọ mực và cây bút ” lá tre” đựng trong cái túi ny-lông cũ kỹ, úa màu.Dưới chân tôi, cát trắng cũng tung tăng như cùng chia xẻ sư rộn ràng trong lòng tôi, nhưng bây giờ lại pha lẫn một chút âu lo vì một ” sứ mệnh” chưa thành !
Tôi biết nhà ông Nhạc nằm ở xóm ngược, giữa hai họ Nguyễn, nên vội rẽ lên xóm. Đến trước cổng, hơi ngần ngại một chút, nhưng rồi cố can đảm, tôi bước vào sân nhà. Không thấy người lớn, chỉ thấy cô bé Lý, con ông chủ.Tôi hỏi :
-Có dượng ỏ nhà không ?
-Vô rú rồi ! Hỏi chi?
-Thầy tui nhờ cái này. Tôi vừa nói, vừa đưa chiếc cà- vạt lên cho Lý thấy. Giọng cô bé :- Ngồi chờ đó đi, chút ba tui về !
Tôi rụt rè ngồi vào chiếc ghế gỗ trong bộ bàn ghế kê ở giữa nhà, chờ đợi.Lòng tôi nôn nao, chốc chốc lại nhìn ra cổng. Trời tối dần. Lại những tiếng pháo đâu đây vẵng về như thúc giục. Tư nhiên tôi giận Thầy. Tôi vân vê chiếc cà vạt, rồi lại nhìn lên bàn thờ, nơi đã chưng lên một bình bông trang màu đỏ và nãi chuối hườm hườm. Tôi giật mình nhớ lại là đã hứa với chú tôi ở nhà là sẽ lo việc chưng hoa quả ấy trước buổi tối.
Gần một giờ nữa trôi qua,không thấy gì.Lòng bồn chồn thêm. Tôi đứng lên, bước ra sân. Trời bắt đầu lạnh. May thay, có tiếng ông Nhạc tằng hắng ngoài ngõ, tôi mừng quá, chạy ra .Rồi không tới một phút, chiếc cà vạt đã được thắt xong, như một cái thòng lọng có cái ” nơ” tam giác nằm chính giữa, lịch sự và duyên dáng. Tôi cám ơn rối rít …
– Không có chi, đem về cho Thầy đi ! Ông Nhạc cười vui vẻ.
Tôi lại băng băng trở lên chùa theo con đường cũ.Trời gần như tối hẵn, chỉ có cát trắng dưới chân soi đường cho tôi đi. Nhưng bây giờ chân tôi nhẹ hẫng, lòng vui mừng khôn xiết vì đã làm xong việc cho Thầy.Nhưng đến nơi, tôi không còn thấy Thầy ở đó nữa.Chuông chùa bắt đầu ngân vang, chậm rải, từng tiếng một.Đèn nến trong Điện Phật thắp sáng soi rọi khuôn mặt hiền từ của Đức Thế Tôn. Tôi vụt chạy qua nơi tạm trú của Thầy gần đó và cẩn thận trao chiếc cà-vạt cho Thầy.
-Ồ ! đẹp quá ! đẹp quá. Thầy vừa khen vừa ngắm nghía chiếc cà vạt của mình. Lòng tôi cũng như muốn chia vui với Thầy. Tôi không còn giận Thầy nữa. Trên đường về, tôi cứ hình dung Thầy trong bộ com-lê trắng với chiếc cà vạt màu xám xanh với nụ cười hiền hòa của Thầy.

Từ mùa Xuân ấy, tôi cứ lớn dần theo thời gian, và ngày càng xa thầy, xa bạn, xa dần cả nơi chôn nhau cắt rốn của mình.Tôi vào tận Miền Nam , và chiến tranh cũng không cho phép tôi ở một chỗ nào cố định.Những tin tức về Thầy cũng ngày càng mơ hồ. Cho đến lúc này tôi cũng không thể biết Thầy đang ở phương trời nào, còn sống hay đã mất .
Nhưng dù tôi ở đâu, mỗi khi có việc phải mặc y phục trang trọng, cầm chiếc cà vạt trên tay, tôi lại nhớ đến Thầy.Tôi yêu cái quê mùa của Thầy, cũng như yêu lắm cái tính chân chất, mộc mạc của Thầy, một người Thầy quá gần gủi, quá thân thương, mà có lẽ suốt đời, cho đến khi nằm xuống, tôi cũng không bao giờ quên được .

Thảo Dân, Saigon, những ngày cuối năm 2011.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Sao Nhớ Qúa

Sao nhớ qúa quê mình hè nắng cháy
Ruộng khô cằn, trông từng giọt mưa rơi
Độn cát vàng, vắng bóng bước chân đôi
Ngày trở lại, chờ mong cơn gío mát.

Sao nhớ qúa những ngày thu vàng nhạt
Mây lang thang bàng bạc cuốn về đâu ?
Bao mùa trăng, ta lòng sầu vời vợi
Mấy độ thu rồi tiếc nuối không nguôi

Sao nhớ qúa, quê mình mùa đông giá
Mưa giăng mù trên sông nước Ô Lâu
Hàng tre cao trơ trụi lá vườn sau
Người qua lại ngập ngừng co ro bước

Sao nhớ quá, xuân về trên quê mẹ
Mai vàng tươi nở rộ trước sân nhà
Đem phước lộc vinh hoa và phú qúy
Trao niềm vui, hạnh phúc đến mọi người

Sao nhớ qúa đường làng người qua lại
Ba ngày xuân nhộn nhịp thật tưng bừng
Các em bé vui mừng quần áo mới
Những cụ gìa rộn rã tiếng chúc nhau

Sao nhớ qúa, mần răng nói hết được
Biết chừng mô về thăm lại làng đây
Chừ bên ni, xa ngàn dặm trời Tây
Xin trọn gởi thương yêu về bên nớ !
LÝ HOÀNG

Những Hình Ảnh Tết Việt Nam Qua Thi Ca.

Tết Nguyên Đán vốn có một ý nghĩa thiêng liêng đối với dân tộc Việt Nam, và được coi là Tết quan trọng nhất trong một năm.
Mọi gia đình Việt Nam, dù giàu hay nghèo, đều tạm quên đi những nỗi lo âu, bận rộn thường ngày để chuẩn bị đón Tết. Do đó,
Tết Nguyên Đán có những hình ảnh mang đầy màu sắc dân tộc cổ truyền. Sau đây, chúng ta thử ghi lại những hình ảnh này qua các thi nhân Việt Nam, ngõ hầu nguôi ngoai phần nào nỗi buồn xa xứ nhân lúc xuân về, tết đến, tưởng cũng là một điều thú vị và hữu ích vậy.
Nói tới hình ảnh của Tết Nguyên Đán, là phải nói tới cả hình ảnh từ những ngày sửa soạn trướcTết và những hình ảnh hội hè sau Tết. Thông thường, kể từ sau rằm tháng chạp âm lịch,là bà con đã bắt đầu dọn dẹp , sơn sửa, trang hoàng trong nhà ngoài cửa, đường ngang, xóm dọc. v v rục rịch, sửa soạn mua sắm cho những ngày Tết sắp tới. Nếu ở thành phố, hình ảnh đập vào mắt mọi người trước nhất là hình ảnh.những cụ đồ già ngồi tại các góc đường trên hè phố viết câu đối bằng chử Hán với mực Tàu đen nhánh trên những tấm giấy màu đỏ sẫm, đại ý chúc tụng gia chủ nhân ngày Tết đến. Hình ảnh này được thi sĩ Vũ Đình
Liên phát tả trong bài “ÔNG ĐỒ”

Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy Ông Đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua

Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
“Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay”

Cũng từ ngày đó trở đi, chợ búa từ thành thị đến thôn quê, rộn rịp họp những phiên chợ đặc biệt để bán những hàng Tết. Người mua kẻ bán tấp nập..Nhất là tại thôn quê, người người gồng gánh hàng Tết đem ra chợ bán, kẻ mang thúng, người bưng rổ hay xách…rủ nhau đi sắm Tết. Đủ mọi lớp tuổi : trẻ, gìa, trai gái..ai nấy đều náo nức, trên đường đi với đủ màu sắc quần áo trông thật tưng bừng náo nhiệt
.
Dãi mây trắng đỏ dần trên đĩnh núi
Sương hồng lam ôm ấp mái nhà tranh
Trên con đường viền trắng mép đồi xanh
Người các xóm tưng bừng ra chợ Tết
Họ vui vẻ kéo hàng trên cỏ biếc
Những thằng Cu áo đỏ chạy lon xon
Vài cụ gìa chống gậy bước lom khom
Cô yếm thắm che môi cười lặng lẽ
Thằng em bé, nép đầu bên ướm mẹ
Hai người thôn, gánh lợn chạy đi đầu
Con bò vàng ngộ nghĩnh bước theo sau.. (thơ Đoàn Văn Cự)

Họ đi chợ Tết , mua sắm những gì? Gạo, nếp, lá chuối, lá dong, đậu xanh thit heo, thịt lợn để gói bánh chưng, bánh tày, bánh tét..v..v.
Hành củ để làm dưa hành, cá thu khô, gà vịt, thịt bò…Đủ mọi thức ăn ngon,đồ trang hòang, đồ cúng nhang đèn…cho mấy ngày Tết.
Và đặc biệt:

Các cụ già uống rượu mãi gần đêm
Tổ tôm điếm chơi hoài không biết chán
Những con bé áo xanh đòi chị ẵm
Để đi theo đám rước lượn quanh làng
Hoặc:
Thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ
Cây nêu tràng pháo, bánh chưng xanh.

Rồi đến đêm 30 Tết,mà ta thường gọi là đêm trừ tịch. Đúng 12 giờ đêm, nhà nhà đều thiết lập bàn thờ ở ngoài sân, để làm lễ “tống cựu nghinh tân”.Sau đó, pháo nổ rang để đón xuâ mới, pháo nổ suốt đêm 30 tới sáng mùng Một.

Đì đẹt ngòai sân tràng pháo chuột
Om sòm trên vách, bức trang Gà (thơ Tú Xương)

Vào những ngày Tết, trẻ con, người lớn đều mặc quần áo đẹp theo cổ truyền:

Thuở bé tôi đeo chiếc khánh vàng
Quần đào xẻ đũng, áo hàng lam
Chân đi hài (guốc) đỏ, tay thu pháo
Nhộn cả nhà lên, tiếng hát vang (thơ Lan Sơn)

Còn các cô gái xuân thì tuổi mới lớn,thì khăn nhỏ, tóc để đuôi gà, nón quai thao, quần lĩnh đen, áo the mới:

Khăn nhỏ đuôi gà cao
Em đeo giải yếm đào
Quần lĩnh áo the mới
Tay cầm nón quai thao.(thơ Nguyễn Nhược Pháp)

Trong ba ngày Tết, mọi người đều mặc quần áo đẹp, đi chúc Tết cho nhau. Theo lệ thì:”Mùng Một nhà Cha, Mùng Hai nhà Mẹ, Mùng Ba nhà Thầy”. Nghĩa là ngày mùng một, chúng ta phải dành để đi chúc Tết bên nội, ngày mùng hai bên ngọai, ngày mùng ba mới đi nhà thầy
giáo hay bạn bè. Do đó, với những cặp trai gái chưa cưới nhau, chú Rể tương lai thường đến chúc Tết nhà cô Dâ tương lai vào mùng Hai Tết:

Mùng Hai, anh Lễ Tết nhà em
Em đứng nhìn anh, lấp bóng rèm..

Còn khi gặp nhau, họ chúc nhau những gì ? Họ chúc nhau sống lâu, giàu sang phú qúy, sinh năm đẻ bảy.
..
Lẵng lặng mà nghe nó chúc nhau
Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu
Phen này ông quyết đi buôn cối
Thiên hạ bao nhiêu đứa gĩa trầu

Lẵng lặng mà nghe họ chúc giàu
Trăm nghìn vạn mớ để vào đâu
Phen này ắt hẵn gà ăn bạc
Đồng rụng, đồng rơi họ phải cầu

Lẵng lặng mà nghe họ chúc sang
Đứa thì mua tước, đứa mua quan
Phen này ông quyết đi buôn lọng
Vừa bán, vừa la cũng đắt hàng

Lẵng lặng mà nghe nó chúc Con
Sinh năm, đẻ bảy, được vuông tròn
Phố phường chật hẹp người đông đúc
Bồng bế nhau lên ở trên non (thơ Trần Tế Xương)

Trên đây là hình ảnh Tết Việt Nam qua thi ca. Những hình ảnh của Tết cổ truyền VN xa xưa, khi đất nước thanh bình,
Mặc dù thời thế có đổi thay…Tuy nhiên mỗi dịp xuân về Tết đến, gợi cho chúng ta biết bao nhiêu kỷ niệm, nhớ lại khi
xưa, thật nhiều náo nức, thật nhiều nỗi ước niềm mơ. Ngày nay, chúng ta, mỗi người một hoàn cảnh, phải ngậm ngùi
rời bỏ quê hương làng xóm. Mỗi người một phương trời…Tết đến, lại cảm thấy càng nhớ đến những người thân thích ruột thịt, những bạn bè thân yêu đang ở quê nhà,hay trên các vùng cao nguyên đất đỏ…dầm mưa dãi nắng, lo cho cuộc sống hay phải đối chọi với những khó khăn, thời tiết oan nghiệt để lo canh tác ruộng vườn, đất đai để nuôi sống gia đình…
Và sau hết, cảm nhận một nỗi mất mác, đớn đau.. vì không thể tìm thấy lại được những hình ảnh cổ truyền của những ngày Tết Việt Nam nơi đất khách quê người:

Chẵng thấy anh đào, chẵng thấy mai
Quê hương khuất nẽo, dạ u hoài
Xuân về nhớ nước, sầu khôn dứt
Tết đến nhớ nhà, lòng khó nguôi (thơ Tâm Việt)

Anh Đào (Nhớ Nguồn)
Houston, TX
(bài do anh Hoàng Lý gửi về)

Vè Tết

Nghe vẻ nghe ve,
Nghe vè tết đến.
Bạn bè thân mến,
Cùng nhau sum vầy.
Sức khỏe tràn đầy,
Gia đình hạnh phúc.
Nhà nhà sung túc,
Mừng đón xuân sang.
Một nhành mai vàng,
Bên mâm ngũ quả.
Tiếng cười rộn rã,
Vang khắp mọi nhà.
Đây đó gần xa,
Tiếng cười trẻ nhỏ.
Rộn rang ngoài ngỏ
Mừng tuổi ông bà
Kính chúc mẹ cha
Sống lâu hạnh phúc.
Cháu con xin chúc,
Cô bác gần xa
Làm ăn phát tài,
An khang thịnh vượng
(Mẹ Ơi)

NÀNG XUÂN MUÔN VẺ

SẮC XUÂN vàng óng trên cành mai
Đậm đà nàng Cúc tím hiên ngoài
Nụ hồng e ấp bên song cửa
Cánh đỏ màu nhung ghen môi ai

HƯƠNG XUÂN thoang thoảng mùi hoa bưởi
Ngào ngạt thơm lừng bánh nếp xanh
Đâu đây lạc lối mùi thuốc pháo
Hương trầm xông tỏa khắp không gian

GIÓ XUÂN nhè nhẹ truyền hơi lạnh
Hôn lên mắt huyền , lên má ai
Đôi khi gió vuốt theo làn tóc
Sợi nhớ sợi thương mây thoáng bay

NẮNG XUÂN e ấp sau vòm lá
Ngại ngùng như thuở mới ban sơ
Để anh ấm áp con tim dại
Gọi nắng thì thầm qua bến mơ

MƯA XUÂN phơn phớt rải đều nương
Màu mưa lam nhạt tợ như sương
Thấm vai em ướt, mắt em ướt
Cứ để anh lau khô cho nàng

ĐÊM XUÂN thăm thẳm ngóng chờ ai
Thức suốt năm canh, tiếng thở dài
Người đi, đi mãi không về bến
Nỡ phụ tình ai, hương sắc phai

BẾN XUÂN rộn rã tiếng chào quen
Lữ khách tha phương vội xuống thuyền
Dừng bước phiêu du về bến cũ
Bồi hồi đứng lặng buổi đoàn viên

Thaonguyen 22/12/2011

TIẾC XUÂN
( thân tặng bà con đồng hương,đặc biệt các vị cao tuổi )

Lại một mùa Xuân đến nữa rồi !
Thời gian hờ hững lạnh lùng trôi
Tuổi Xuân cứ thế lùi xa mãi
Xa mãi một thời dáng tinh khôi
Xuân đến chồng lên đời một tuổi
Tuổi đời cứ thế cao ngất thôi
Ai đem Xuân đến thay màu tóc ?
Ai rước Xuân sang nhuộm da mồi ?
Xuân đến làm chi ,Xuân hỡi Xuân
Cho người thục nữ đợi tình quân
Giât mình soi lại hương sắc úa
Mang tiếng giai nhân muộn có chồng
Xuân đến vô tình, Xuân đến mãi
Cho người tráng sĩ vợi sức trai
Sao không ráng đợi vài năm nữa
Để tiếc thương cho tấm hình hài !?
Xuân đến làm chi nữa hỡi Xuân,
Cho ông bà lão chẳng vội mừng
Qùa Xuân mang đến gì đây nhỉ ?
Ô ! gậy đầu lân, chạm gỗ mun !
Noel,24/12/2011
Thảo Nguyên

Xuân Kế Môn

Đi xa vẫn nhớ quê nhà
Rộn ràng nghe tiếng anh về trong đêm
Hai mươi tám (28) vẫn ở xa quê
Hai mươi chín (29) về tới KẾ MÔN quê nhà
Thì thầm trong tiếng màn đêm
Mẹ đang nấu bánh, để dâng Ông Bà
Bánh Tày, bánh Tét, bánh Chưng
Năm nào cũng có, mới là mùa xuân.
Giao thừa đã đến KẾ MÔN
Nghe tiếng pháo nổ, Xuân về quê tôi
Từng giờ, từng phút từng giây
Xuân về gõ cữa, lộc đầy quanh ta.
Nhà nhà rộn tiếng thân yêu
Hoa mai đua nở, đón chào mùa Xuân.
TRẦN DUY LONG

Xuân Nhớ Mẹ.

Ai về thăm lại quê xưa
Cho tôi nhắn gởi đôi lời thăm nhau
Quê nghèo bao cảnh khổ đau
Mẹ già năm tháng, vườn rau luống cà
Ra vào thui thủi thân già
Cầu mong con trẻ đường xa an lành
Hôm nay Tết lại gần kề
Đàn con xa vắng, không hề có tin
Năm nay Tết đến im lìm
Trong nhà hiu quạnh, mẹ nhìn bóng Cha
Ra đi, bao cảnh xót xa
Tháng ngày vất vã, bôn ba xứ người
Giờ đây, chồng vợ sum vầy
Gia đình đầm ấm, mọi người yên vui
Cầu mong năm tháng thảnh thơi
Mong ngày gặp mẹ cho vơi nỗi lòng.

ĐẶNG CƯỜNG
1994

Xuân Quê Hương

Ai về ăn Tết quê nhà
Cho tôi gửi ít chút qùa tặng em
Tặng em lời chúc an lành
Với đôi vạn thọ, một cành hoa mai
***
Chúc em sớm được chọn người
Tròn xuân tuổi mộng, ước mơ một thời
Bây giờ anh ở phương trời
Tiếc thương bỏ lại, xa vời quê hương
***
Thân trai rong ruổi dặm trường
Mẹ già năm tháng vấn vương trong lòng
Hàng cây bóng rủ tà dương
Làng xưa lối củ con đường ta đi

ĐẶNG CƯỜNG
1995

Phản hồi (9)

  • thaonguyen
    Tháng Mười Hai 22nd, 2011 lúc 11:15

    NÀNG XUÂN MUÔN VẺ

    SẮC XUÂN vàng óng trên cành mai
    Đậm đà nàng Cúc tím hiên ngoài
    Nụ hồng e ấp bên song cửa
    Cánh đỏ màu nhung ghen môi ai

    HƯƠNG XUÂN thoang thoảng mùi hoa bưởi
    Ngào ngạt thơm lừng bánh nếp xanh
    Đâu đây lạc lối mùi thuốc pháo
    Hương trầm xông tỏa khắp không gian

    GIÓ XUÂN nhè nhẹ truyền hơi lạnh
    Hôn lên mắt huyền , lên má ai
    Đôi khi gió vuốt theo làn tóc
    Sợi nhớ sợi thương mây thoáng bay

    NẮNG XUÂN e ấp sau vòm lá
    Ngại ngùng như thuở mới ban sơ
    Để anh ấm áp con tim dại
    Gọi nắng thì thầm qua bến mơ

    MƯA XUÂN phơn phớt rải đều nương
    Màu mưa lam nhạt tợ như sương
    Thấm vai em ướt, mắt em ướt
    Cứ để anh lau khô cho nàng

    ĐÊM XUÂN thăm thẳm ngóng chờ ai
    Thức suốt năm canh, tiếng thở dài
    Người đi, đi mãi không về bến
    Nỡ phụ tình ai, hương sắc phai

    BẾN XUÂN rộn rã tiếng chào quen
    Lữ khách tha phương vội xuống thuyền
    Dừng bước phiêu du về bến cũ
    Bồi hồi đứng lặng buổi đoàn viên

    22/12/2011

  • hoang thi ngoc diem
    Tháng Mười Hai 22nd, 2011 lúc 13:09

    Ngưỡng mộ THẢO NGUYÊN dễ sợ,răng mà sáng tác thơ nhanh và hay dữ rứa hè?Thán phục…bái phục,mong nguồn thơ Thảo Nguyên ngày càng dồi dào để mọi người thưởng thức,trang web thêm nhựa sống!!!

  • Ngọc Diễm
    Tháng Mười Hai 22nd, 2011 lúc 14:06

    Đọc thơ Đặng Cường dễ ướt mi ai quá! lời thơ mộc mạc nỗi lòng,tình cảm ấy…đậm sắc con người Kế Môn quê mình.Chắc rằng người nhận sẽ thấy ấm lòng và ngậm ngùi mong nhớ người đi, người ở,người về…!!!

  • thaonguyen
    Tháng Mười Hai 24th, 2011 lúc 13:13

    TIẾC XUÂN

    ( thân tặng bà con đồng hương,đặc biệt các vị cao tuổi )

    Lại một mùa Xuân đến nữa rồi !
    Thời gian hờ hững lạnh lùng trôi
    Tuổi Xuân cứ thế lùi xa mãi
    Xa mãi một thời dáng tinh khôi

    Xuân đến chồng lên đời một tuổi
    Tuổi đời cứ thế cao ngất thôi
    Ai đem Xuân đến thay màu tóc ?
    Ai rước Xuân sang nhuộm da mồi ?

    Xuân đến làm chi ,Xuân hỡi Xuân
    Cho người thục nữ đợi tình quân
    Giât mình soi lại hương sắc úa
    Mang tiếng giai nhân muộn có chồng

    Xuân đến vô tình, Xuân đến mãi
    Cho người tráng sĩ vợi sức trai
    Sao không ráng đợi vài năm nữa
    Để tiếc thương cho tấm hình hài !?

    Xuân đến làm chi nữa hỡi Xuân,
    Cho ông bà lão chẳng vội mừng
    Qùa Xuân mang đến gì đây nhỉ ?
    Ô ! gậy đầu lân, chạm gỗ mun !

    Noel,24/12/2011

  • thaonguyen
    Tháng Một 1st, 2012 lúc 00:27

    ĐẦU NĂM XÔNG ĐẤT

    Đầu năm đầu tháng
    Xưa, người ta hay tìm người xông đất
    Để cho nhà năm ấy nhiều hên

    Nay, trang web làng mền
    Không biết M.Hiền đã tìm được ai chưa
    Vậy thì tôi xin được làm ” mì xưa ”
    Xông đất năm này lấy hên cho trang web

    Vì tôi tự thấy lòng mình không hẹp
    Lúc nào cũng mong muốn trang web bay xa
    Để bà con từ trẻ tới già
    Ai ai cũng nóng lòng muốn vào truy cập

    Trang web mình ắt sẽ được nâng cấp
    Bài vở thêm cho đủ bộ ” tin ,ảnh, thơ , văn ”
    Vì năm này làng mình có nhiều sự kiện
    Mặc sức mà viết, mặc sức mà đăng

    Rêng thế giới :
    Nghe năm hai ngàn mười hai là năm “tận thế”
    Muôn loài đều đến lúc diệt vong
    Qủa địa cầu lúc ấy sẽ nổ tung
    Làm cái “bụp” như trẻ con chơi bong bóng!

    Hãy tưởng tượng :
    Khi đó mọi thứ đều biến hết
    Con người, loài vật , đất nước, cỏ cây
    Vũ khí, đạn dược, súng ống, tàu bay
    Tất cả đều thành mây thành khói

    Chiến tranh , hận thù cũng đều biến khỏi
    Vũ trụ bao la “rác rưởi” một thời
    Chỉ còn lại một mặt trăng thôi
    Mặt trăng dịu hiền như khuôn mặt của mẹ

    Nhưng lúc ấy còn ai ở với Mẹ ?
    Không lẽ bỏ mặc mẹ cô đơn giữa bầu trời
    Ánh sáng buồn, lạnh lẽo, đơn côi ?
    Lang thang độc hành trong vũ trụ

    “Ô hay, các con ngây thơ quá !
    Ta đã có bạn rồi !
    Đấy chính là Người Việt của ta thôi
    Vì năm nay là năm con RỒNG lượn
    Bay cái vèo khi trái đất nổ tung !
    Chở theo anh chàng Lạc Long Quân
    Và ” cô bé” Âu Cơ kiều diễm

    Và thế là ngàn sau sẽ hiển hiện
    Một dân tộc văn hiến… vạn năm !
    Sẽ đời đời bền vững đến muôn năm
    Như vũ trụ bao la nhiều bí ẩn …

    Thảo Nguyên, 1.1.2012

  • NGOCDIEM
    Tháng Một 1st, 2012 lúc 05:39

    Happy New Year!!!
    Chúc tất cả mọi người một năm mới nhiều niềm vui,hạnh phúc-an khang,thịnh vượng.

  • Bichhong
    Tháng Một 1st, 2012 lúc 13:58

    Chú Thảo Nguyên ơi!
    Đầu năm xông đất mà chú chú nhắc đến ngày đaị họa chắc con làng mình khiếp đó chú ơi.Cháu nghe trên mạng rêu rao nghe đâu cuối năm này cơ mà(21/12/2012) còn những một năm mà,chết là hết cứ tận hưởng thôi,đến đó hẳn hay.Thôi chào chú chúc gia đình chú năm mới “Vạn sự như ý”
    bichhong

  • Tuyen62
    Tháng Một 12th, 2012 lúc 05:36

    Xuân đã về đây , xuân đến nơi
    Chúc anh chúc chị mãi yêu đời
    Tình thân tươi thắm xuân thêm sắc
    Hạnh phúc an vui vọng tiếng cười

    **************************************

    Tết đến xuân về hoa mai nở
    Gió lạnh buồn thiu khách qua đường
    Vẫn thấy cụ già bên giấy đỏ
    Nét bút lượn bay vẽ chử trời
    Lũ trẻ lăng xăng khoe áo mới
    Vây quanh ông lão miệng cười tươi
    Ríu ra , ríu rít chà đẹp quá
    Nét bút hiệ lên vạn nét người
    ********
    thanh tuyền : 62

  • Tuyen62
    Tháng Một 12th, 2012 lúc 05:39

    Xuân đã về đây , xuân đến nơi
    Chúc anh chúc chị mãi yêu đời
    Tình thân tươi thắm xuân thêm sắc
    Hạnh phúc an vui vọng tiếng cười

    **************************************

    Tết đến xuân về hoa mai nở
    Gió lạnh buồn thiu khách qua đường
    Vẫn thấy cụ già bên giấy đỏ
    Nét bút lượn bay vẽ chử trời
    Lũ trẻ lăng xăng khoe áo mới
    Vây quanh ông lão miệng cười tươi
    Ríu ra , ríu rít chà đẹp quá
    Nét bút hiện lên vạn nét người
    *********************************
    Thanh tuyền : 62

Bình luận

get avatarWant your picture next to your comment?
Join Gravatar and upload your photo, completely free! (opens in new window)

Tên *
E-Mail *
Trang web


Tin tức khác