Thơ HOÀNG XUÂN THẢO 16-09-2010 minhhien


Quê tôi

Điền Môn, quê hương tôi đó
Xưa mái tranh nay ngói đỏ rợp trời
Khó khăn gian khổ một thời
Giờ đây đổi mới cuộc đời ấm no
Toàn dân đoàn kết chăm lo
Thi đua sản xuất quyết cho mạnh giàu
Bây giờ đường cái đường ngang
Đường quan rộng mở thênh thang lối về
Quê tôi nay đẹp mọi bề
Dân làng phấn khởi tràn trề niềm vui
Đẹp thay họ Đặng, họ Bùi
Họ Phan, họ Nguyễn, họ Trần kề bên
Họ Hoàng cho đến họ Lê
Họ Hồ cảnh đẹp nằm kề đình thôn
Chuông chùa vang vọng sớm hôm
Có ngôi Văn Thánh tiếng thơm lưu truyền
Trường học, trạm xá, miếu thiêng
Muôn màu muôn vẻ thiên nhiên hữu tình
Quê tôi con gái thật xinh
Trai thì tráng kiện thông minh chuyên cần
Theo nghề truyền thống kim hoàn
Lưu truyền hậu thế vẻ vang quê nhà
Dù đi lập nghiệp gần xa
Vẫn luôn hướng đến ông bà tổ tiên
Xuân về hội ngộ đoàn viên
Đường trên xóm dưới thanh thiên rập ràng
Xinh xinh thiếu nữ trong làng
Phải lòng mấy cậu thợ vàng về thôn
Để rồi mai mối cầu hôn
Trai làng cưới vợ trong thôn thắm tình
Điền Môn rực ánh bình minh
Cuộc đời đổi mới chiên chinh qua rồi
Nhìn quê hương dạ bồi hồi
Dân giàu thôn đẹp bầu trời thêm xanh
Hoàng Xuân Thảo (Hè 2000)


TÌNH QUÊ

Sung sướng làm sao lúc trở về
Tình làng nghĩa xóm đượm hồn quê
Lũy tre mái ngói hoài vương vấn
Bến nước gốc đa vẹn ước thề
Gia lễ chu toàn trang hiếu tử
Tam tòng giữ  trọn phận hiền thê
Vườn rau, ao cá lay bờ mộng
Ruộng lúa, trâu lành quyến luyến ghê.
Hoàng Xuân Thảo (Hè 2000)

NHỚ HUẾ

Không biết có ai về thăm trong Huế
Để cho mình gỡi bóng nhớ theo vô
Thương mong nhiều không biết đến khi mô
Đan kín mối tơ tằm còn dang dỡ
Tình đôi lứa ước mong tròn duyên nợ?
Biết răng chừ mới tính chuyện trăm năm
Biết khi mô duyên nở đóa hương thầm
Cho hai mái đầu xanh chung lối mộng
Có những chiều Điền Môn cơn rét đậm
Em thững thờ đi nhặt nắng tiêu hao
Mà tâm hồn nghe sóng dẫy lao xao
Thương nhớ Huế dường bao ai có biết
Em cảm thấy chiều nay buồn da diết
Em nghĩ rằng mình cũng giống nhau thôi
Cũng hay buồn trăng rụng nhớ sao rơi
Cũng buông tiếng thở dài trong thầm lặng
Buồn chi lạ Điền Môn chiều nhạt nắng
Em âm thầm đi nhặt bóng cô đơn
Viết thành thơ chẳng biết nói gì hơn
Gỡi  vô Huế bằng sợi thương sợi nhớ
Ướp trang thơ theo nhịp tim hơi thở
Bằng tiếng lòng như thuở mới yêu nhau
Em ước mơ cánh hoa đời chóng nở
Cho thương yêu thấm đượm chẳng phai màu.

Hoàng Xuân thảo
(1975)

Phản hồi (10)

  • tran duy thanh hieu
    Tháng Mười Một 5th, 2010 lúc 13:44

    cháu Tran Duy Thanh Hieu la con cua me Hoang Xuan Thao xin cam on bac Minh Hien da gui nhung bai tho cua me chau len trag wes lang Ke Mon. Chau xin kinh chuc bac va gia dinh luon doi dao suc khoe. chau xin kinh chao bac.

  • minhhien (author)
    Tháng Mười Một 9th, 2010 lúc 12:20

    Cháu Thanh Hiếu thân mến,
    Chú đã nhận được tiền do mẹ cháu đóng góp cho trang web. Rất trân trọng. Cháu hãy gửi hình của mẹ để chú kèm theo bài thơ. Đồng thời cháu gửi thông tin về hoạt động thơ văn cua mẹ cháu. Cảm ơn.

  • tran duy thanh hieu
    Tháng Mười Hai 23rd, 2010 lúc 16:07

    Thưa bác Minh Hiền, mẹ cháu rất cảm ơn bác đã đưa hinh ảnh của mẹ cháu lên trang web của làng Kế Môn, mẹ cháu khen ảnh bác chup bất ngờ mà rất đẹp. Cháu chúc bác sức khoẻ, cháu kính chào bác.
    Cháu Trần Duy Thanh Hiếu

  • Le
    Tháng Một 13th, 2011 lúc 23:07

    Tác giả bài thơ xin vui lòng giải thích câu : Có ngôi Văn Thánh tiếng thơm lưu truyền

    Văn Thánh là địa danh chỗ nào vậy ?

    Xin cám ơn trước

  • minhhien (author)
    Tháng Một 20th, 2011 lúc 22:59

    Chào bạn Lê
    Rất vui vì bạn đã quan tâm những bài trên web langkemon.
    Xin thay tác giả bài thơ trả lòi cùng bạn:
    Ngày xưa, mỗi làng đều có Đình làng để thờ chung những vị thần làng, Văn thánh và Võ thánh để thờ những vị Văn Võ trong làng (xin bạn mở trang VĂN HÓA, có hình Văn thánh của làng Kế Môn).
    Không rõ bạn có phải là người Kế Môn không?
    Bạn có thể cho số ĐT để liên lạc?
    Thân mến
    Minh Hiền

  • Tháng Một 26th, 2011 lúc 22:53

    Cám ơn bác Minh Hiền thật nhiều đã hồi đáp câu hỏi . Trang web làng kến môn đẹp lắm .

    Da. thưa cháu cũng là người làng Kế môn .

    Bài thơ của cô Hoàng Xuân Thảo hay lắm .

    Kính bút .

  • Trần Thị Lài
    Tháng Hai 2nd, 2012 lúc 08:21

    May quá, cháu đang hỏi xin lại mẹ tập thơ của dì để gửi những bài thơ của dì cho chú Minh Hiền. Ai ngờ chú đã đăng lên rồi. Cháu thích nhất bài “quê tôi” và một bài nữa mà dì đã viết tặng dượng. Cháu xin được chia sẽ:
    Cám ơn

    Cám ơn cha đã ươm thành hạt giống
    Cám ơn mẹ đã cho con hình hài
    Cám ơn đời đã cho tôi tương lai
    Cám ơn anh đã cho em hạnh phúc.
    Bài thơ rất hay, ngụ ý cám ơn người bạn đời của mình nhưng không quên cám ơn công lao của cha mẹ

  • nguyễn thanh hảo
    Tháng Năm 10th, 2013 lúc 18:23

    “Toàn dân đoàn kết chăm lo
    Thi đua sản xuất quyết cho mạnh giàu…
    …Xuân về hội ngộ đoàn viên
    Đường trên xóm dưới thanh thiên rập ràng”

    Cám ơn Chị đã cho tôi nhưng lời thơ khâu hiệu rất “hoành tráng “,và những ý thơ cao siêu “thần thánh” khó hiểu,khiến tôi “tâm phục khẩu phục” vô cùng…

  • Tôi
    Tháng Năm 10th, 2013 lúc 19:18

    Vừa rồi tôi đọc mấy bài của Anh viết rất hay đặc biêt là bài nói về (LỘN GƯƠM) nhưng câu phản hồi tôi không hiểu.Anh khen hay chê?bài Toàn dân.Ý thơ cao siêu thần thánh khó hiểu.vậy thì làm sao người thường hiểu (khiến tôi tâm phục khẩu phục) thôi thì mình là người cùng làng khen thì cứ khen mà chê thì cứ chê đi anh ha

  • Nguyen Thanh Hao
    Tháng Sáu 11th, 2013 lúc 20:44

    Xin tạm tặng chị bài thơ gọi là giao lưu,vì tôi thấy chị la một nữ sĩ làng Kế khá độc đáo mà tôi đã từng nghe danh từ lâu.

    Bài thơ:
    Đà Lạt Nhớ Huế ! ( Tặng chị Huệ )

    (Tôi có người chị sống ở Huế, nhà đối diện chợ Xép,
    Trước lúc chị sắp vào Đà Lạt chơi. Chị có phone cho tôi …
    Cuối cuộc gọi chị nói : “…Em thích gì ở Huế, chị mang cho…”
    Tôi xúc động,nên viết bài thơ này tặng chị !…)
    Thanh Hảo.
    … “Em thích gì ở Huế, chị mang cho!”…
    Không ,chị ơi !- Em thích nhiều vô kể.
    Núi Ngự – sông Hương, mang đi sao xuể
    Mang Cố Đô vào – Đà Lạt nhớ Huế thôi !
    Cả Đất- Trời, xứ Huế của tôi ơi !
    Tôi nào quên,- Dù chỉ là cơn gió…
    Thoảng qua mùa, Hạ năm nào ai nỡ.
    Quay lưng đi, chốn cũ nhớ nhung hoài…!
    Sợ thời gian ,sẽ xô đổ hình hài..
    Rồi nắng mưa ,sẽ nhạt nhòa hương sắc.
    Sợ vấn vươn, gối mòn đêm thổn thức
    Và…Cuộc đời ,bão tố chóng tàn phai.!?
    Sợ Huế buồn – em vội sãi bước dài.
    Lúc chia xa , quặn lòng đau, nuối tiếc
    Huế và Em : Hai khung trời khác biệt
    Ai biết nào – Huế sâu đậm trong em !
    Dấu tâm tư ,vờ – giả bộ tìm quên…
    Và đôi lúc , nhẫn tâm như xa lạ .
    Để da diết ,- lòng này không thể tả !.
    Rằng thương nhiều , nhớ quá , Huế mình ơi !
    ( Đà Lạt ngày 8 tháng 3 năm Qúy Tỵ )

    Từ Kế Điền.

Bình luận

get avatarWant your picture next to your comment?
Join Gravatar and upload your photo, completely free! (opens in new window)

Tên *
E-Mail *
Trang web


Tin tức khác