MỘT CHIỀU VUI 10-09-2012 minhhien

Đó là chiều ngày 9 tháng 9 năm 2012. Một buổi chiều Chủ nhật trời dịu, sáng và trong. Những cơn mưa đêm của mấy ngày trước hình như đã cuốn tất cả cái nóng bức bối theo nó đổ về biển cả như kiểu cái gì của Caesar trả lại cho Caesar.
Ngồi trong căn phòng nhỏ, phòng văn hóa Định Thọ, 56 Huỳnh Thúc Kháng, bên cạnh bia Nghĩa trũng Phước Ninh với hơn 70 người mà vẫn không có cảm giác hầm hập đến ngột ngạt hơi người. Một bầu khí mát mẻ, trẻ trung, đầy sức sống đang dâng trào, lan tỏa làm tan biến cái cảm giác “chật như nêm” chăng ? Hay niềm vui vì sự ra đời của CÂU LẠC BỘ TRẺ KẾ MÔN – ĐÀ NẴNG đã choáng hết mọi ngóc ngách của cảm giác, bắt cảm giác sống đúng như tâm trạng của những người con trẻ tuổi làng Kế Môn đang có mặt trong hội trường này ? Phải chăng cảm giác ấm cúng, cảm giác sống giữa hương vị làng quê Kế Môn đang hạ nhiệt của đất trời ? Tôi nhìn tất cả các khuôn mặt trẻ và tự hỏi bằng niềm vui xôn xao trong lòng.

Làm sao lòng tôi tránh khỏi xôn xao khi các bạn trẻ của quê tôi đang sinh sống, làm việc và học tập tại thành phố Đà Nẵng đã chủ động, tự nguyện tìm đến với nhau, kết nối với nhau mà thành lập CLB TRẺ mà hôm nay là Đại hội lần thứ nhất, nhiệm kì 2012-2015. Đây không chỉ là một ý tưởng mà là sự ý thức và tình cảm cội nguồn đã thôi thúc các bạn ấy biết cách tạo nên một phương diện đẹp và ý nghĩa cho cuộc sống của chính mình. Tôi đọc câu khẩu hiệu “Tìm về cội nguồn – Kết nối hiện tại – Phát triển tương lai” mà lòng dậy lên niềm yêu thương và tự hào về các bạn trẻ quê tôi biết bao. Tôi tin rồi các bạn sẽ vững tiến, các bạn sẽ vượt xa thế hệ chúng tôi.
Nhìn các bạn mà lòng tôi rưng rưng. Bỗng dưng tôi nhớ về Hội đồng hương Kế Môn Đà Nẵng trước đây. Tôi nhớ và cảm nhận có một nỗi buồn đang tan chảy trong lòng tôi. Hội đồng hương Kế Môn tại Đà Nẵng bây giờ chỉ còn là bóng hình quá vãng, chỉ là kỉ niệm xa xăm, là nỗi niềm thao thức trong lòng những người Kế Môn xa xứ. Thế hệ chúng tôi, mỗi cá thể dường như chỉ biết lưu giữ hình ảnh làng quê bên dòng Ô Lâu hiền hòa cho riêng mình thôi. Thế hệ chúng tôi không làm được điều mà thế hệ các bạn đã làm được, đó là đem hình ảnh quê hương trong lòng mình mà kết dệt với hình ảnh quê hương trong lòng của các bạn trẻ khác, làm cho quê hương mênh mông hơn, mà cũng lắng đọng hơn và mỗi con người tha hương không còn là một cá thể riêng lẻ giữa mảnh đất nuôi dưỡng mình nữa. Các bạn đã nối tình với tình, nối nơi chôn nhau cắt rốn với nơi mình sinh sống, mảnh đất cội nguồn với mảnh đất thực tại, nối hiện tại với tương lai,… Các bạn đang làm một việc có ý nghĩa thiêng liêng:
Gìn vàng giữ ngọc cho hay
Cho đành lòng kẻ chân mây cuối trời.
(Nguyễn Du – Truyện Kiều)
Xin cám ơn các bạn trẻ Kế Môn đã cho tôi một buổi chiều vui. Cám ơn các bạn đã làm sống dậy trong tôi ý nghĩa của tình đồng hương mà tôi đã để năm tháng làm phai mờ dần đi. Tôi xin ghi lại ở đây một khổ thơ của anh Hoàng Ngọc Châu như là một nốt nhấn cảm xúc, một nốt nhấn của niềm vui :
Mười ba tuổi xa quê giờ đầu bạc
Nay trở về thăm lại Kế Môn ơi
Ăn một bữa cơm thơm mùi ruốt
Ngon hơn mĩ vị bốn phương trời.
(Hương vị làng)
Hoàng Dục, 9-2012
________________

Phản hồi (12)

  • HOANG CONG THANH
    Tháng Chín 10th, 2012 lúc 21:56

    Cám ơn Bác đã dùng những mỹ từ dành cho CLB trẻ Kế Môn tại Đà Nẵng . Nhưng đây chỉ là dấu mốc mới.Để đạt được những thành công hơn nữa .Cần các bác trong ban tư vấn giúp đỡ nhiều !!!!!!!

  • Trần Lài
    Tháng Chín 11th, 2012 lúc 07:51

    Đọc bài viết mà lòng trào dâng niềm khó tả, một thứ cảm xúc nghẹn ngào, một chút gì đó cay cay hiện ra trên sống mũi. Cảm ơn chú Hoàng Dục- một thành viên Ban cố vấn nhiệt tình, sâu sắc. Slogan “Tìm về cội nguồn – Kết nối hiện tại – Phát triển tương lai” đã bao quát được toàn bộ tâm tư, nguyện vọng của lớp trẻ chúng ta. Chúc cho CLB trẻ tìm được đầy đủ các thành viên có cùng cội nguồn, kết nối với nhau để cùng nhau phát triển tương lai.

  • Trần Lài
    Tháng Chín 11th, 2012 lúc 08:33

    Bạn trẻ ơi tôi nói anh nghe này
    Là đồng hương, cùng tha phương đến xứ này
    Sao không cùng bắt tay, cùng góp gạch
    Đặt nền móng xây dựng Câu lạc bộ trẻ
    Chúng tôi đây đã tìm đến với nhau
    Anh ở đâu? Đã hay được tin này?
    Nào nhanh chân chúng ta cùng tiến tới
    Đăng ký hội viên, anh với tôi như một
    Dù anh giàu, tôi mặc kệ
    Dù anh nghèo, tôi chẳng săm soi
    Đã vào đây thì như nhau hết
    Miễn làm sao có tâm là được
    Miễn làm sao yêu quê là được
    Anh xa quê? Tôi cũng xa quê
    Anh yêu quê? Tôi cũng yêu quê
    Có khác gì đâu? Xa lạ gì đâu?
    Người Kê Môn có chung nòi giống
    Người Kế Môn có chung nguồn cội
    Tìm về nhau giữa thực tại bao la
    Giúp đỡ nhau vượt qua gian khó
    Chia cho nhau những niềm vui nho nhỏ
    Để một mai khi về đất Kế
    Nở nụ cười hiền khi gặp gỡ ai ơi

  • Bùi Viết Thùy Dương
    Tháng Chín 11th, 2012 lúc 12:08

    Ước gì mình làm việc trong Đà Nẵng thì vui biết bao

  • DUYVINHTRAN
    Tháng Chín 11th, 2012 lúc 13:08

    Đọc bài viết của Chú rất xúc động và tự hào.Như anh Thành đã nói đây chỉ mới là bước đầu rất cần sự giúp đở của các Chú các Bác để CLB trẻ Langkemon Da nang ngày càng phát triển mạnh hơn cả lượng và chất.

  • DUYVINHTRAN
    Tháng Chín 11th, 2012 lúc 13:14

    Lài ơi? Làm thơ hay rứa.Nhưng kg thấy nói đến các chị.

  • Trần Lài
    Tháng Chín 12th, 2012 lúc 07:19

    TO DUYVINHTRAN: ” anh” của em mang nghĩa ẩn dụ. nó ngang bằng với từ ” bạn” anh ạ.

  • HongLan
    Tháng Mười 7th, 2012 lúc 08:54

    Các bạn trẻ Câu lạc bộ tre làng kế môn tại Đà nẵng thân mến!
    Sáng nay, ngày chủ nhật trên quê hương kế môn tôi đọc được thông tin về Câu lạc bộ trẻ làng kế môn trên trang Websile Làng Kế Môn, thật là xúc động và tự hào về thế hệ trẻ – thế hệ học trò của tôi đã trưởng thành. Xin chúc mựng sự kết nối của những trái tim yêu thương, sự kết gắn tình cảm thiêng liêng -Quê hương của những Người con xa quê! Chúc các bạn trẻ luôn vui khỏe và thành đạt trong cuộc sống. Khi nào về quê nhớ ghé thăm trường xưa nhé!

  • Thành việt
    Tháng Mười 8th, 2012 lúc 15:48

    chào HongLan:
    theo như honglan nói, thì honglan là một Giáo Viên, cho việt hỏi honglan là thầy hay cô vậy dạy cấp mấy và hiện nay còn công tác tại trường điền môn ko vậy? vì việt cũng học trường đó mà ra,cô thầy của việt ko có tên là honglan cho nên việt mới hỏi, có gì ko vừa ý mong honglan thông cảm nhé,xin cảm ơn

  • hoàng công thành
    Tháng Mười 8th, 2012 lúc 20:31

    anh việt hỏi đúng ý em rồi em cũng học ở trường điền môn không phải là phú thạnh bây giờ
    Theo như em nhớ thì không có ai là Hồng LAN cả mà chỉ có cô Trương thị Hồng thôi. Có phải chăng là cô Hồng

  • Thành việt
    Tháng Mười 8th, 2012 lúc 21:22

    không phải cô hồng mô,honglan này vừa rồi phản hồi thơ thảo nguyên đó, không thể nào là cô được

  • Hoàng Công Lý
    Tháng Mười 8th, 2012 lúc 21:33

    Bác Việt và anh Thành ah! theo mình nghĩ thì HongLan chính là viết chung của tên Cô Hồng và Thầy Lân. Nếu đúng vậy thì cho em gửi lời thăm thầy cô nghe. Lâu lắm chưa về quê nên không có dịp thăm thầy cô được. Cảm ơn Cô thầy đã cống hiến hết sự nghiệp trên mãnh đất quê hương Điền Môn nói riêng và Ngũ Điền nói chung. Các học trò Cô thầy bây giờ trưởng thành mỗi người mỗi nẻo, mỗi người mỗi ngành nghề, nhưng chung quy lại vẫn luôn nhớ về những năm tháng đầy gian khổ nhưng đượm tình thân thương. Nhớ những thời gian học dưới mái trường mà cửa sổ có cũng như không, mùa đông thì gió lúa từ cửa trước ra cửa sau, bàn thì cái có ghế cái không). Chúc Cô thầy luôn sức khỏe để tiếp tục dìu dắt các thế hệ tiếp theo của con em Điền Môn mình, chắp cánh những ước mơ cho các em nuôi những hy vọng cho tương lai tươi sáng sau này.

Bình luận

get avatarWant your picture next to your comment?
Join Gravatar and upload your photo, completely free! (opens in new window)

Tên *
E-Mail *
Trang web


Tin tức khác