Thơ GỬI MẸ 25-11-2011 minhhien

Con ra đi đã bao mùa lá rụng

Mẹ lưng còng hôm sớm một mình

Thân già côi cút gió sương

Nhạt nhòa nghe ngóng nẽo đường con qua

Dòng sông đó in hình dáng mẹ

Trải xuân thì trên đồng ruộng tháng năm

Bước liêu xiêu tuổi già xế bóng

Tiễn con đi nghe sóng cuộn trong lòng

Mùa đông về mẹ chất thêm củi

Bởi gió mưa giăng lối mịt mù

Vì tương lai con đành xa mẹ

Nơi quê nhà mòn mõi ngóng trông

Hoàng Công Lý

Phản hồi (10)

  • Tran duy vinh
    Tháng Mười Một 27th, 2011 lúc 06:03

    Lam tho hay qua ly oi nhung van tho rat sau sac chuc ban co nhung bai viet hay hon nua de website lang ta them phong phu

  • Tran duy vinh
    Tháng Mười Một 27th, 2011 lúc 06:19

    Chuc buoi hop mat hdh lang ke mon tai tphcm thanh cong tot dep

  • Hoàng Công Lý
    Tháng Mười Một 28th, 2011 lúc 14:21

    Cảm ơn Vinh, mình sẽ cố gắng viết nhiều hơn. Hôm qua họp kỷ niệm 20 HDH đông vui và cảm động lắm. Đủ mặt tất cả các thế hệ, dâu rễ làng mình. Nhiều cụ ông cụ bà tuổi từ 70 đến 90 đi không vững nhưng cũng nhờ con cháu dắt đi. Từ những người mới vô một vài tuần hoặc định cư trong này mấy thế hệ hớn hở, có thể nói lâu lắm rồi mới thấy được không khí đầm ấm và đượm tình như vậy.

  • thaonguyen
    Tháng Mười Hai 7th, 2011 lúc 12:06

    Chuối chín cây gió lay mẹ rụng,
    Ngọn đèn khuya hiu hắt một mình
    Thân gầy dãi nắng dầm sương
    Mịt mù bóng nhạn dặm đường can qua

    Ra đi biết còn ngày gặp mẹ ?
    Nghìn trùng xa heo hút tháng năm
    Thân cò lẻ bóng xa xăm
    Cô đơn như cắt như băm cõi lòng

    Vắng con rồi còn có ai đốt củi ?
    Sưởi ấm lòng khi mắt mẹ đã mù
    Nhớ hoài câu hát mẹ ru
    Con đi mẹ ở mịt mù ngóng trông …

  • Bé Lành
    Tháng Mười Hai 8th, 2011 lúc 01:50

    Khẽ ngắt nụ hồng cài lên mái tóc xanh mẹ yêu
    Tóc rối một đời vì năm tháng chở che đời con
    Khi thơ ấu con nào đâu có biết
    Mẹ lặng lẽ trong ngàn nỗi muộn phiền
    Dù bao gió mưa tình mẹ vẫn thiết tha êm đềm.

    Mẹ là những tiếng hát ấm áp ru con khi đông lạnh về
    Mẹ là những ánh nắng lấp lánh đưa con đi trên đường quê
    Để con khôn lớn lên dang rộng đôi vai
    Rồi đưa chân bước đi theo từng đêm vui
    Mẹ vẫn thứ tha dù cho con mang bao nhiêu lầm lỗi.

    Mẹ đã có phút dấu nước mắt cho con thơ ngây nụ cười
    Mẹ đã có những lúc thức trắng cho con bao đêm ngủ say
    Welcome to Yeucahat.com
    Ngày con nâng bó hoa xinh chào tương lai
    Mẹ cô đơn đứng bên hiên đầy mưa bay
    Trên mỗi bước đi, xin mãi khắc ghi tình mẹ bao la biển trời.

  • MẸ ƠI
    Tháng Mười Hai 9th, 2011 lúc 05:51

    MẸ
    Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ.
    Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha.
    Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ.
    Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha.
    Tần tảo sớm hôm Mẹ nuôi con khôn lớn.
    Mang cả tấm thân Cha che chởđời con.
    Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc.
    Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghe không ?

  • Ly nguyen
    Tháng Mười Hai 11th, 2011 lúc 15:26

    “Mot sang som tro ve que huong .Ve trong cau hat am vang dat troi .Ru hoi ru cho ta ngot bui am ap an tinh que huong .Mot con kenh ,mot bo ao xanh .Hang tre luu luyen ,tung chieu hai dua .Hoi canh dieu tuoi tho hom ay dau con .Tro ve noi toi sinh ra tu day biet bao con tim mung vui vong tay don mung .Nhung toi khong dam tin la toi mot thoi ,nguoi lang que ay .Me hien ngoi dang chiec ao mua dong mai tranh co gio ngay dem ,con day trach long .Giot nuoc mat cat len mot tieng sau cung .Me ! Con da ve .”con xin gui toi me cua con noi rieng,cung nhu que huong ke mon noi chung :con se ve va mai la nguoi con cua lang ke mon.

  • Tran duy vinh
    Tháng Một 13th, 2012 lúc 16:51

    Cong ly oi bua gio cong viec cung binh thuong chu rang kg thay len mang noi tet co ve lang kg co gang ve to chuc hop lop cho vui nghe

  • Hoàng Công Lý
    Tháng Một 14th, 2012 lúc 08:00

    Hi Vinh, Cuối năm sức khõe và công việc tốt cả phải không? bữa giờ cuối năm lu bu quá. Tết nay chắc không về được rồi, Vinh với Liên về trong năm chứ? Lâu rồi không họp lớp buồn hí. Có gì tết nay Vinh đứng ra tổ chức mình tham gia từ xa qua điện thoại cũng được. Có gặp mấy bạn cho gửi lời thăm nghe

  • phan văn chính
    Tháng Một 27th, 2012 lúc 10:39

    QUÊ HƯƠNG VÀ MẸ TRONG TÔI
    Tôi sinh ra và lớn lên trên vùng đất duyên hải miền trung đầy nắng gió và bão lụt,đầu thập niên 60 làng tôi nghèo lắm,bởi đất đai phần nhiều nằm trong tay các địa chủ,phần đông những người nông dân như cha mẹ tôi chủ yếu đi làm thuê cho các địa chủ
    ,mẹ tôi kể mổi lần đi làm thuê lúc ăn cơm xong không uống nước mà ngậm một búng cơm để về mớm cho mấy anh em tôi,hồi tôi mới sinh chỉ bằng cái chai nhỏ lắm nhỏ đến nổi phải lót mấy lớp vải mới bồng được,lúc hơn một năm tuổi có một lần cả nhà đi làm sớm,thức dậy đói quá tôi bò ra luống khoai,quê tôi vườn nhà nào cũng có vài luống khoai lang hoăc sắn”củ mì”ăn một bụng khoai sống xong đánh một giấc tới tối cha mẹ tôi đi làm về không thấy tôi cả nhà đi tìm ,mẹ tôi khóc nhiều lắm vì nghĩ tôi bị rớt xuống ao hay là giếng rồi,cha tôi cầm cây ra ngoài vườn khua để tìm tôi mới khóc lên.
    Làng tôi cứ mỗi năm đến 15-7 âl là cúng tế làng,có một năm tế làng ,tôi và anh thứ 3 còn nhỏ”gia đình tôi có bốn anh em trai,mỗi người cách nhau 2 tuổi”anh thứ 2 đi ra đình làng để lượm bánh trái cúng cô hồn, mãi ngủ nên khi thức dậy họ lượm hết cả vì trời tối nên anh tôi cũng mò đại được một quả tròn tròn cứ nghĩ đó là trái ổi mừng quá chạy về nhà thức hai em dậy lấy dao ra để bổ ổi, nhưng khi bổ mới biết đó là hòn đá,hồi mẹ tôi còn sống mỗi lần kể lại mẹ tôi và mấy anh em cười ra nước mắt.
    Hồi năm 1964 mẹ và cha tôi đi gặt lúa trời gần tối vẩn gặt gắng, vì quê tôi là vùng mất an ninh”ngày quốc gia đêm cộng sản”nên bị may bay lên thẳng của Mỹ đánh nguyên một loạt rocket cha tôi thấy mẹ trúng đạn ,nhìn thấy máu lai láng nghĩ là mẹ tôi đã chết cha tôi chạy về làng khoảng 400m cầu cứu,nhờ các anh bộ đội khiêng vào cấp cứu, mẹ tôi bị khoảng 20 vết thương trong đó có một vết thương xé đứt bờ vai trái, nhờ các chú bộ đội chữa trị kịp thời nên đã thoát chết,sau đó vì không có điều kiện thuốc men nên bị nhiểm trùng mấy lần,sau này mỗi lân thời tiết thay đổi mẹ tôi bị nhứt nhiều ở các vết thương.
    Năm 67 cha tôi bị nghi là nuôi”cộng sản”vì trong dòng tộc có một số người tham gia cách mạng nên đã bị bắt giam vào lao Thừa Phủ ở Huế.mẹ tôi với các vết thương như vậy nhưng lại một mình nuôi 3 anh em tôi”anh đầu đã thoát li vào Gài Gòn”ngoài công việc đồng án mẹ tôi làm thêm bánh đúc đi bán cho các sòng bạc và để có tiền đi thăm cha tôi,cuối năm 67 cha tôi được thả về.
    Năm mậu thân 68 toàn bộ dân làng đều bị dồn về định cư tam điền gần cửa Thuận An,mẹ tôi kể vì nhà nghèo nên cha tôi phải đi làm thuê,nhưng vì cha tôi có bộ râu tương đối dài nên người ta không kêu làm, hồi đó cha tôi đã 66 tuổi”vì cha tôi là tộc trưởng”cha tôi phải xin phép tổ tiên ông bà cạo râu để đi làm thuê,sau đó họ mới gọi làm.
    Năm 69 cả làng lại được trở về nhưng chỉ sống tập trung ở khu vực lò rèn,sau đó chuyển lên làng và sống tập trung từ xóm HTX bây giờ trở về,được bao bọc bởi hàng rào ấp chiến lược,cho đến ngày giải phóng.
    Những ngày đầu giải phóng,mọi người phương xa trở về làng nhiều hơn,đất chật người đông,với mô hình HTX thời bao cấp quá lạc hậu,nạn đói kéo dài,hồi đó quê tôi ăn sắn độn cơm,cứ mỗi lần đến bữa ăn mẹ tôi phải lựa mãi mới được một chén cơm cho cha tôi.
    Mẹ tôi cả một đời hi sinh vì chồng vì con,mà không một lời phàn nàn,một người phụ nữ chân chất thật thà.mẹ tôi luôn dạy chúng tôi”đói cho sạch,rách cho thơm”.
    Giờ mẹ tôi đã đi xa về cõi vĩnh hằng,nhưng trong ký ức của tôi mẹ vẫn hiện hữu mãi mãi.
    Thưa mẹ! nhờ những búng cơm,những củ khoai củ sắn một nắng hai sương của mẹ mà chúng con khôn lớn thành người,chúng con luôn luôn khắc tạ thâm ân của Người,mỗi lần nhớ mẹ con chỉ biết khóc thầm…
    KHÓC MẸ
    Trời hôm ấy phủ kín cả màu tang
    Mẹ đã ra đi về cõi vĩnh hằng
    Để con bơ vơ giữa đời lạc lối
    Mẹ ơi !
    Vắng Mẹ mới thấy lòng quạnh quẽ
    Biết tìm đâu hình bóng Mẹ bây giờ
    Suốt cuộc đời vất vả vì con
    Giờ đây
    Hình ảnh Mẹ chỉ còn trong kí ức
    Thân tứ đại Mẹ trả về cát bụi
    Dẫu biết rằng vô thường là tạo hóa
    Mẹ ơi ! sinh ly tử biệt lòng đau xót
    Nước mắt tuông trào giọt lệ rơi
    Mất Mẹ là mất cả bầu trời

    Ngày giỗ Mẹ con đốt nén hương lòng
    Nhớ Mẹ mà lòng con quặng thắt
    Thương Mẹ con chỉ biết cầu nguyện
    Mười phương chư phật đưa Mẹ về bến giác
    Thoát khỏi luân hồi chốn tử sinh.

Bình luận

get avatarWant your picture next to your comment?
Join Gravatar and upload your photo, completely free! (opens in new window)

Tên *
E-Mail *
Trang web


Tin tức khác