NHỚ VỀ PHONG CẢNH QUÊ TÔI 04-04-2012 minhhien
Trên chuyến xe khách đưa tôi về quê có người ngồi cạnh tôi hỏi quê tôi ở đâu? Tôi nói quê tôi ở Kế Môn,Thừa Thiên Huế. Người ấy nói đó là một làng làm nghề vàng truyền thống rất giàu có, tôi cười…..
Kế Môn với tôi là một mảnh đất rất quen thuộc và thân thương. Nơi đây đã cùng tôi lớn khôn với bao ký ức tuổi thơ, với bao kỷ niệm không phai mờ của đời trai…Quê tôi có rất nhiều điều để nói. Như : nghề vàng, nghề rèn, bánh bèo, bánh lọc, canh môn, canh hến lặt, và cả con người quê tôi…
ở đó có những ngôi nhà thờ các tôc họ rất đẹp và ấn tượng bởi kiến trúc của nó. Người quê tôi sống rất vui vẻ, hiền lành, đa phần làm nông. Quê tôi có ba con đường song song, đó là đường Cấy, đường Ngang, và đường Quan (bây giờ là đường quốc lộ 49). Từ đường Quan nhìn về đường Ngang thì sẽ thấy những ngôi nhà thờ Họ mọc trãi dài như một dãy phố từ đầu làng cho đến cuối làng. Đặc biệt hơn nữa là nhà thờ Kim Hoàn và Đình Làng, những nét kiến trúc lộng lẫy không sao tả hết được. Còn ở trong độn, những dãy cát trắng lẫn cát vàng, những ngôi mộ được xây lăng kết thành từng dãy mà người quê tôi hay gọi đó là thành phố ma. Xen lẫn vào đó, những bụi cây, đồi cát nhấp nhô tợ như những đợt sóng hùng vĩ. Trước mặt làng là cánh đồng lúa vàng rì rào, có dòng sông Ô Lâu tắm mát cả tuổi thơ của tôi.
Dòng sông luôn là nỗi nhớ niềm thương của những người xa quê. Nơi dòng sông ấy biết bao yêu thương và thân thiện. Dù sau này có đi đâu tôi luôn nhớ về quê, nhớ về dòng sông tuổi thơ, nơi in dấu bao kỷ niệm của những con người Kế Môn.
Nhớ thương dấu tận đáy lòng
Xa xuôi ngàn dặm ngóng trông quê nhà
Trang thơ dệt mộng tình xa
Hồn thơ xin gửi quê nhà mến yêu.
Đông Hà 4/4/12
Thành Việt
Phản hồi (2)
Hoàng Công Lý
Tháng Tư 5th, 2012 lúc 09:06Quả là:
‘Quê hương khuất bóng hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai’
(Thơ Thôi Hiệu, Tản Đà dịch)
Lưu Khánh Linh
Tháng Tám 10th, 2014 lúc 22:09đẹp quá!!!!
Bình luận