MỘT GIẤC MƠ 24-01-2012 minhhien
Giao thừa tôi ghép vần thơ
Nhớ ngày tháng cũ mộng mơ Xuân nào
Cuộc đời tợ giấc chiêm bao
Như vàng cánh bướm bay vào trong mơ
Như đôi chim nhạn lượn lờ
Vút qua song cửa lòng ngơ ngẩn lòng
Ai đem Xuân đến cho không
Xuân đi xuân lại chất chồng tháng năm
Để cho trăng sáng đêm rằm
Trăng lu đêm cuối ai nằm đếm sao !
Ai đem Xuân dấu nơi nao
Để cho dáng tựa xanh xao hao gầy
Da mồi đã nhuộm bàn tay
Tóc xanh đổi trắng như mây mùa hè
Xuân ơi Xuân nhớ có về
Cho ta gởi lại hồn quê tuổi hồng
Cho ta gởi nốt tấm lòng
Yêu quê ta đã nhớ mong bao ngày
Cho ta tỉnh giấc mơ say
Sáu mươi xuân lẻ ngất ngây rối bời
Để ta thấm nghiệm cuộc đời
Được mất,mất được cũng mười hư không !
(Thảo Nguyên, giao thừa Nhâm Thìn )
Phản hồi (3)
thaonguyen
Tháng Một 25th, 2012 lúc 00:33Các bạn trẻ yêu thơ thân mến,
Hôm qua đi chúc Tết,tình cờ gặp một vài bạn trẻ tỏ ra thắc mắc ý nghĩa của các câu ” như nàng bướm trắng….lòng ngơ ngác lòng “…Vậy TN xin được cắt nghĩa một chút : Đó là hai “điển tích” Giấc mộng bướm vàng ( với ý nghĩa ví cuộc đời mong manh như giấc mơ của con bướm : có phải bướm là giấc mơ của con người hay chính con người là giấc mơ của con bướm ??)
Còn câu sau có ý nghĩa : Cuộc đời như “bóng câu qua cửa sổ”,
nghĩa là rất ngắn ngủi…
Nhân đây, cũng xin M.Hiền sửa giùm 3 câu trên cho dễ hiểu và hợp lý hơn :
“Như vàng cánh bướm bay vào trong mơ
Như đôi chim nhạn lượn lờ
Vút qua song cửa lòng ngơ ngẩn lòng ”
Xin cám ơn các bạn đã quan tâm .
Hoang Van
Tháng Hai 6th, 2012 lúc 08:48HƯ KHÔNG
Ngũ hành nào tạo xác thân tôi ?
Để mai đây tôi tan thành tro bụi
Ngẫm cuộc đời sao quá ngắn ngủi
Cát bụi lai hoàn cát bụi mà thôi!
Kiếp trước nào là kiếp của tôi ơi
Để kiếp này tôi rơi vào lận đận
Nghiệp luân hồi phải chăng là vô tận
Cho mọi chúng sinh ai cũng phải quay theo ?
Số phận nào là số phận của tôi đây ?
Để một mai tôi mang riêng mình con số
Số chứng minh, số thứ tự, số tù
Như chiếc giày đôi dép bỏ ngoài sân !
Cuộc đời này dành để tặng tôi chăng ?
Khi cơm gạo áo tiền tôi chẳng thiết
Mà nhân loại nghĩa tình thì mù mịt
Đi giữa đông người mà sao thấy lẻ loi !
Thời gian trôi, thấm thoát bóng câu bay
Như tia chớp, như bướm vàng mộng mị
Ngoãnh lại nhìn : cuộc đời thật vô nghĩa
“Được mất bại thành bỗng chốc hóa hư không !
thaonguyen
Tháng Hai 6th, 2012 lúc 22:45…CŨNG LÀ HƯ KHÔNG
Ngũ hành nào tạo xác thân tôi ?
Để mai đây tôi tan thành tro bụi
Ngẫm cuộc đời sao quá ngắn ngủi
Cát bụi lai hoàn cát bụi mà thôi !
Kiếp trước nào là kiếp của tôi ơi ?
Để kiếp này tôi rơi vào lận đận
Nghiệp luân hồi phải chăng là vô tận
Cho mọi chúng sinh ai cũng phải quay theo !
Số phận nào là số phận của tôi đây ?
Để một mai tôi mang riêng mình con số
Số chứng minh, số thứ tự, số tù…
Như chiếc giày đôi dép bỏ ngoài sân !
Cuộc đời này dành để tặng tôi chăng ?
Khi cơm gạo áo tiền tôi chẳng thiết
Mà nhân thế nghĩa tình thì mù mịt
Đi giữa đông người mà sao thấy lẻ loi !
Thời gian trôi, thấm thoát bóng câu bay
Như tia chớp, như bướm vàng mộng mị
Ngoãnh lại nhìn : cuộc đời thật vô nghĩa
“Được mất bại thành bỗng chốc hóa hư không !
Nguyên tiêu, Nhâm Thìn 2012
Bình luận