Làng Kế Môn xưa và nay 22-12-2011 minhhien


Quê tôi có con sông Ô Lâu dài xinh xắn
Nước tuôn trên đồng ruộng vắng
Lúa thơm cho đủ hai mùa
Dân trong làng trời về khuya vẳng tiếng đê mê…
Từ thuở nhỏ tôi đam mê mấy bài hát về quê như làng tôi, Về quê …vv những bài hát đó đã nằm trong tiềm thức của tôi đến ngày hôm nay. Tôi có một hoài bão rằng vào một ngày nào đó tôi sẽ tìm hiểu về nguồn cuội quê hương xứ sở thân thương của mình: xứ Huế nói chung và Kế Môn tôi nói riêng
Quê hương- nơi tôi sinh ra và lớn lên ở đó, sống hầu hết với thời kì thơ ấu với rất nhiều kỉ niệm ông cha ta từ xưa đều sống bằng nghề nông và thường định cư từ đời nọ sang đời kia, vì vậy nên khi nói đến quê hương là người ta liên tưởng đến một làng quê với lũy tre xanh với đồng lúa vàng cò bay thẳng cánh ….
Dù cho quê tôi còn nhiều điều chưa được tốt đẹp và hoàn hảo lắm, người dân tôi vẫn còn khổ nhưng đó vẫn là nơi mà tôi đã được dạy cho biết quê hương của minh: làng Kế Môn
Làng Kế Môn là nơi chúng tôi vẫn nhớ, vẫn thương, vẫn mong muốn cho quê mình ngày càng khấm khá hơn; vẫn muốn trở về sống trong tình làng nghĩa xóm tràn đầy yêu thương vui vẻ… Không phải đến bây giờ, sau bao nhiêu năm sống xa quê hương, đất nước con người mới thấy nhớ về quê hương xưa cũ. Cho dù ngày ni những người bỏ xứ ra đi đã có nhiều vị làm nên sự nghiệp huy hoàng, nắm những vai trò cao cấp trong xã hội, thế nhưng lòng hoài hương vẫn theo đuổi tâm tư trên bước đường lữ thứ.
Quê tôi đã chịu đựng quá nhiều đau thương, bất hạnh trong suốt hàng thế kỷ chiến tranh. Đối với tôi, không làm sao quên được hình ảnh người mẹ già co ro trong đêm tối, nước mắt đầm đìa vì ngóng trông những đứa con còn mãi miệt mài mưu sinh nơi đất khách quê người.
Thời pháp thuộc quê tôi có bài vè “chiến thắng Thanh Hương ”
Qua bài vè mới thấy tình quê hương đã nằm trong máu huyết của chúng ta, là noi đã nuôi dưỡng, bảo bọc chúng ta, noi có những cánh đồng lúa vàng thuở ruộng xanh rì rào, là nơi có dòng sông tắm mát của tuổi thơ với những cành cây nặng quả trĩu ngọt và bà con dòng họ làm ta mãi thỗn thức mỗi khi nhớ về ,,,mặc dù đi xa quê hương nhưng trong thực chất mỗi con người chúng ta vẫn còn cái tình đối với quê hương, cái tình cái nghĩa ấy đã giúp quê tôi tồn tại đến ngày hôm nay
Chúng ta luôn hướng về quê hương với kỷ niệm thời thơ ấu từng sống dưới mái nhà tranh êm đềm bên cạnh lũy tre xanh, nhớ về con đường làng đến bờ kinh xanh sau làn khới lam chiều. Ngày xưa chúng ta ra đi phải gạt giọt nước mắt vì ngày về thì còn quá xa. Nay trở lại quê xưa sau bao năm xa cách …
Trên đường làng, qua những phố xá đầy người, những con đường xưa đã thay đổi, xa lạ. Nhiều ngôi nhà mới cất nguy nga tráng lệ, bên cạnh đó những ngôi nhà tôn còn hoen ố màu rĩ sét của thời gian, những cánh trưa hồi xưa nay trở thành khu thương mại mua bán tập nập với đủ kiểu kinh doanh (cũng là nhờ anh Hồ Huệ) với những tương phản cuộc sống náo nhiệt tuổi trẻ và những suy tư của tuổi già
Mời bạn cùng chúng tôi đi ngược lại thời gian chốn xưa chia sé nhứng bồi hôi cảm xúc khi thăm lại con đường xưa xóm cũ đầy ắp kỷ niệm thời thơ ấu.
Kính dâng lên hương hồn cha, người đã sớm hun đúc con cái một tấm lòng luôn tha thiết với quê hương để viết lên những vẻ vang của quê mình đó là làng Kế Môn cũng như thành phố Huế
Đông Hà : CHIỀU NHỚ QUÊ 22/12/2011
Hoàng Thành Việt

Phản hồi (1)

Bình luận

get avatarWant your picture next to your comment?
Join Gravatar and upload your photo, completely free! (opens in new window)

Tên *
E-Mail *
Trang web


Tin tức khác